~. ( giải Giải và Bảo Bảo chứ ai) Không khí xung quanh hai người họ rất chi là ... Ngặp mùi thuốc Bắc, thuốc nam, ...
- Giải Nhi, ta chế được trị thương dược rồi nà, muội kiểm tra lại xem - Bảo Bảo háo hức lôi nàng Giải ra khỏi cuốn y thư than yêu.
- Hả??? Ừm, * ngửi, ngửi* ta nghĩ thêm Linh Chi và Bạch Hoàng để hồi phục nhanh hơn a~ ( mấy bạn à, vị thuốc là đo ta tự nghĩ, chắt không ai chơi ngu bắt chước đâu há)
- Giải chăm chú vào lọ thuốc Bảo Bình vừa đưa, có lẽ chính bản thân cô cũng không thể có được kiến thức và ý tưởng tốt như vậy dù mẹ cô đã chỉ dạy rất nhiều, nghĩ thôi cũng đã thấy nhục nhã rồi, xem ra cô vẫn còn rất nong cạn ( hic, cỡ chị mà nong cạn thì em đây vứt vào đâu)
Đang chăm chú nhìn Bảo Bình thì một cái đầu láu cá thò vào
- Tới nơi r.... Ơ.... - Bạch Dương chứng kiến cảnh tượng tình chàng ý thiếp kia thì đỏ mặt, miệng lắp bắp:
- Ta ... Ta không cố ý, hai người cứ tiếp tục
Câu nói của cừu con đã kích thích tính tộc mạch của một vài Nhân vật nhiều chuyện, tình hình hiện tại là có 10 cái đầu thò vào nhưng hai Nhân vật chính của chúng ta khuôn mặt vô cùng ngu ngơ. Đồng loạt liếc Bạch Dương một cái, như hiểu ra vấn đề, Cự Giải thở dài giải thích. Vâng, tiếp sau đó Tiểu Bạch nhận được những cái nhìn vô cùng thân thiện
- Nè, trễ rồi, đi thôi - Nhân Mã anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng trong mắt các sao là : trẻ con cứu con nít
Vậy thôi chứ Mã Mã nói cũng đúng chứ bộ, mặt trời cũng đã tới chân núi rồi thôi thì tìm một cái khách điếm nghỉ ngơi, quan sát tình hình Trần gia trước cái đã.
Khách điếm Hy Thuận
Sau khi gọi một đống thức ăn, Thiên Yết bắt đầu dò la về Tổ phụ, tổ mẫu thân yêu của mình
- Trần Gia giàu nhất nhì cái huyện này, mọi chuyện cũng không có gì đặt biệt trừ việc nửa năm trước có một cô gái tự xưng là con của nhị tiểu thư rồi ngang nhiên bước vào Trần Gia, người đó hình như tên là Quân Chi thì phải.... - Tiểu nhị nhiệt tình trả lời những vị khách lạ đến từ phương xa
Mặt Thiên Yết đen lại, nhưng chỉ trong phút chốc liền trở lại vẻ điềm tĩnh thường ngày, cảm ơn tiểu nhị xong, khoé môi của người thiếu nữ xinh đẹp lạnh lùng với mái tóc hung đỏ chợt vẽ lên một nụ cười, một nụ cười ma Mỵ có sức sát thương khiến bất cứ ai cũng phải rùng mình ( trừ mười một bạn sao, đương nhiên, biết tính Tiểu Yết là vậy mà, lầm lầm lì lì, nguy hiểm ngầm a~)
- Thật thú vị, ta đây đang thật sự rất mong được gặp ngươi, tỉ tỉ không quen biết ạ, chờ ta... Ngươi tốt nhất đừng trốn đi đâu, bản cô nương muốn biết người dám nói là con gái của mẫu thân ta có dung mạo thế nào nha...
Các bạn sao còn lại chỉ biết thở dài thườn thượt: haizzzz, chọc ai không chọc, đi chọc bà la sát này, ta sẽ đọc kinh siêu độ cho ngươi, Quân Chi đại tiểu thư đừng trách bọn ta vô tình a~
Hii mọi người, dạo này thế nào??? Khỏe chứ? Leby đang bí ý tưởng nhưng thấy bình luận của bạn Tiên Đỗ cũng cố vắt óc viết ra chương này. Có lẽ, nó hơi nhảm, Leby xin lỗi mọi người nha ( cúi đầu 90 độ)