12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao

Chương 39: Sự cố mới



Ngày hôm nay chính là ngày rất rất quan trọng đối với Cự Giải - ngày đầu tiên cô quảng bá Album với tư cách là một ca sĩ solo.

- Cự Giải, cố lên nhé, bọn mình sẽ luôn ủng hộ cậu - Nhân Mã từ bên kia máy hét lên cổ vũ cô bạn. Cự Giải đang trên đường đến đài MBC để thực hiện lịch trình của mình. Những người trong nhóm không thể đến trực tiếp để ủng hộ cô được vì đêm qua vừa có chuyến bay gấp đến Trung Quốc nhưng họ vẫn gọi điện đến để cổ vũ cô.

- Nhớ nhé Cự Giải, không có gì phải sợ cả, đừng có lên sân khấu rồi ngại ngùng nhé, cứ diễn sâu vào, nhớ chưa? - Bảo Bình cũng không quên nhắc nhở. Về độ diễn sâu trên sân khấu thì không ai có thể qua mặt Bảo Bình, mà Cự Giải lại hay ngại khi đứng trên sân khấu nên cô đành phải bày cách thôi.

- Chị Giải, bọn em sẽ cố gắng về sớm nhất có thể để ở bên chị nên chị đừng lo nhé - Thiên Bình động viên khiến Cự Giải cảm thấy vô cùng ấm áp.

- Này, mặc dù không có bọn mình ở bên cạnh bây giờ nhưng nhớ phải chăm sóc sức khỏe kĩ nhé, đừng để mất sức đấy, nhớ chưa? Không ở bên cạnh cậu thời điểm này mình lo lắm đấy - Song Ngư dặn dò kĩ lưỡng.

- Còn một điều quan trọng nữa là, nhớ cẩn thận với bọn của Mira, không chừng chúng sẽ hãm hại cậu thời gian cậu quảng bá đấy. Vậy nên nhớ phải luôn đi cùng anh quản lí đấy - Xử Nữ vẫn là người biết lo nghĩ sâu xa nhất, vấn đề này nếu Xử Nữ không nhắc thì chắc mấy người kia cũng quên khuấy đi luôn.

- Rồi rồi, mọi người lo xa quá rồi, mình sẽ lo cho bản thân mình thật tốt, không để mấy cậu phải lo lắng đâu. Vậy nên lo mà làm xong việc bên đấy đi - Cự Giải trầm tư suy nghĩ rồi nói.

- Oke oke, thôi cúp máy đây, phải đi rồi, Bye nhá - Mấy người kia nói, Cự Giải tiếc nuối cất điện thoại vào túi xách. Đúng là không có họ thật là cô đơn quá đi. Mọi ngày đi đâu cũng có bạn có bè, cười nói rôm rả, nhưng mà từ bây giờ lại phải chịu 5 ngày cô đơn, đúng là chán thật.

- Alo, huynh à, huynh đến chưa?

-----------------------------------------------------

- Này, sao mày lại đưa tao tới đây hả thằng điên? - Song Tử í ới đằng sau nhưng mặc kệ Song Tử có la hét đến cỡ nào thì Sư Tử vẫn lôi anh đi.

- Mày nói ít thôi, tao đau đầu quá. Mày nói từ lúc ở trên xe rồi mà không thấy mỏi mồm à? - SƯ Tử vẻ mặt chán nản nhưng vẫn cố lôi Song Tử đi để hoàn thành nhiệm vụ.

- Sư huynh, muội ở đây nè - Cự Giải thấy Sư Tử đến thì không khỏi vui mừng, vẫy vẫy tay ra hiệu phòng chờ của mình. Sư Tử thấy vậy thì liền lấy hết sức đẩy Song Tử vào trong.

- Đây nhá, huynh mang hàng đến cho muội rồi, muội muốn làm sao thì tùy. Huynh đi trước, bye nhá - Sư Tử nhanh chóng chuồn đi rồi đóng cửa trước khi Song Tử kịp hỏi điều gì.

- Anh Song Tử, em có chuyện muốn nói - Cự Giải thu hết can đảm đứng trước mặt Song Tử.

---------------------------------------------------------------

Tại trụ sở CM.

- Xin chào mọi người - Một người con trai với vẻ ngoài khôi ngô, tuấn tú lịch sự, lễ phép cúi đầu chào mọi người. Có vẻ như đã quá quen thuộc nơi này nên không cần hỏi đường, anh vẫn có thể đến được nơi mà anh đang cần đến.

- Hê nhô trâu điên - Mở cửa và vô cùng tự nhiên bước vào, giơ tay lên chào Kim Ngưu đang tập hăng say trong phòng, mồ hôi nhễ nhại.

- Tự nhiên đến đây làm gì mày? Rảnh nhỉ Mark - Kim Ngưu liếc nhìn người con trai kia, mau chóng ra tắt nhạc rồi với lấy cái khăn để lau mồ hôi. Không biết anh tập được bao lâu rồi, bây giờ nhìn ra ngoài trời chỉ là một màu đen kịt mà thôi.

- Thích thì đến thôi, mày cấm được tao à? - Mark bĩu môi nhìn Kim Ngưu, đúng là 2 người này gặp nhau thì không thể nói chuyện hẳn hoi được. Hôm nay anh tự dưng có hứng thú rủ tên Kim Ngưu này đi ăn nên mới đến, chứ không anh không thèm nhá, ở nhà nghỉ cho nó lành. Trời lạnh thế này nên cũng lười ra ngoài, nhưng vì sự nghiệp ăn uống nên mới lết đến đây thôi.

- Tao mà cấm được thì tao cấm từ lâu rồi, chứ không phải đợi mày nói đâu con - Kim Ngưu cũng đáp trả lại.

- Rồi rồi, tao không nói lại mày. Vậy bây giờ có đi ăn không? - Mark lần nào cũng phải chào thua vì không cãi lại nổi Kim Ngưu nên đành lảng sang chủ đề khác. Biết chắc cái tên Kim Ngưu này nói đến đồ ăn là mắt sáng lên ngay mà, thể nào chả gật đầu lia lịa cho mà xem.

- Tất nhiên là có chứ, ngu gì không đi - Đúng như dự đoán của Mark, Kim Ngưu liền nhanh chóng gật đầu đồng ý.

- Nhưng mà chở tao về thay đồ đã, quần áo toàn mùi mồ hôi thôi, ghê lắm - Kim Ngưu nhìn lại người mình rồi nói. Đúng thật, lưng áo của anh đã ướt đẫm mồ hôi mặc dù ngoài trời thời tiết cực kì lạnh.

- Được rồi, chiều theo ý mày vậy - Mark nhún vai rồi thong thả bước ra ngoài. Đang đi thì gặp người quen mà lâu rồi anh chưa gặp.

- Thiên Bình - Mark vui vẻ giơ tay chào Thiên Bình đang tiến lại gần.

- A, chào anh. Sao anh lại ở đây? Anh có việc gì sao? - Thiên Bình ngơ ngác nhìn Mark rồi hỏi khiến anh bật cười vì khuôn mặt nai tờ của mình.

- Chẳng lẽ không có việc là anh không được đến đây sao? - Mark hỏi.

- Vâng, em nghĩ anh chẳng rảnh rồi gì mà tự dưng qua đây cả - Thiên Bình gật đầu trả lời.

- Nào Mark, đi thôi. Ủa, Thiên Bình, sao em ở đây. Anh tưởng nhóm em qua Trung Quốc một tuần cơ mà, sao mới 3 ngày mà em đã về rồi - Kim Ngưu xuất hiện, vô cùng bất ngờ trước sự có mặt của Thiên Bình.

- Do em đột nhiên có lịch trình riêng nên phải hoàn thành nhanh công việc bên đó rồi về đây trước, chứ em cũng không muốn một mình ở đây đâu. Mấy chị ở bên đố hết rồi, chị Giải thì cũng bận bịu suốt nên em ở đây cô đơn thôi - Thiên Bình giải thích. Đúng thật là ở đây rất cô đơn, mà cô lại cực kì ghét cái sự cô đơn này.

- Vậy hả? Vậy giờ em rảnh không? - Mark hỏi, anh muốn mời cô bé này cùng đi ăn cho vui.

- Từ bây giờ đến 10 giờ tối thì em rảnh - Thiên Bình nhìn đồng hồ rồi nói, anh quản lí bảo 10 giờ ảnh sẽ đưa cô đi dự cái gì gì đó mà cô chẳng nhớ nổi tên nên chỉ biết 10 giờ có lịch trình thôi. Có kém mấy cái khoản này lắm, vì trong nhóm có anh quản lí với Xử tỉ lo hết rồi mà.

- Vậy muốn cùng bọn anh đi ăn không? 9h30 anh sẽ đưa em về, không lo muộn lịch trình của em đâu - Mark đề nghị.

- Vậy cũng được ạ, nhưng mà nếu em tăng cân thì lo do mấy anh đấy nhé, không phải tại em đâu đấy - Thiên Bình ra điều kiện trước, nếu để anh quản lí biết được thì có sao không nhỉ.

- Rồi rồi, em không cần lo, mọi tội sẽ do... Kim Ngưi chịu trách nhiệm nên khỏi lo đi ha. Nào, vậy giờ chúng ta đi thôi - Mark thản nhiên đổ hết mọi tội cho Kim Ngưu đứng phía sau đang trực bộ mặt ngơ ngác không hiểu gì. Thiên Bình chỉ cười trừ một cái nhìn Kim Ngưu rồi cũng nối gót theo Mark. Kim Ngưu không khỏi rủa thầm cái thằng bạn đáng chết này, nếu không phải là bạn từ thời còn mặc tã thì anh đã cho hắn ăn no đòn rồi.

-------------------------------------------------------

- Haha, ngồi ăn với 2 anh như này ngại quá - Thiên Bình ngượng ngùng ngồi xuống ghế rồi lại nhìn xung quanh.

- Hahaha, em cứ tự nhiên như ở nhà đi, không phải ngại ngùng gì cả. Cứ coi bọn anh như người nhà là được rồi - Kim Ngưu vỗ vai Thiên Bình chấn an.

- Kim Ngưu nói đúng đó, ở đây không có ai hết, vậy nên cư xử như bình thường là được. Nếu em ngại thì anh có thể bao hết cái nhà hàng này, vậy thì em không phải ngại nữa - Mark bình thản nói, cứ như là cái việc bao hết cái nhà hàng là việc quá đỗi bình thường với anh vậy. Thiên Bình không khỏi sốc tinh thần, chỉ là đi ăn tối thôi mà, có cần bao cả nhà hàng không, việc này làm cô đã ngại nay càng thấy ngại hơn.

- Anh không phải làm thế đâu, như vậy sẽ rất ảnh hưởng đến người khác đấy. Chúng ta cứ như vầy là được rồi - Thiên Bình lắc đầu phản đối kịch liệt khiến Mark cũng phải nghe theo. Sao Thiên Bình lại không hiểu ý anh cơ chứ, anh có thể vì cô mà làm hết mọi việc cơ mà.

- Nào, ăn thôi, đói lắm rồi - Kim Ngưu phá ngang cuộc trò chuyện của Mark và Thiên Bình bởi câu nói của mình. Cái gì chứ, dám nói chuyện thân thiết trước mặt anh, anh không để yên đâu nha.

--------------------------------------------------

- Chị à, con nhỏ Thiên Bình đó về nước trước rồi. Làm sao giờ? - Pinky hùng hổ xông vào phòng riêng của Mira. Khuôn mặt vô cùng tức tối, lo lắng và giận dữ làm cho Mira cảm thấy nực cười. Cần gì phải đến mức đấy chứ, kế hoạch này nếu bỏ qua con nhỏ đó thì vẫn còn kế hoạch sau. Nghĩ Mira cô là ai, đâu phải người hiểu biết nông cạn đâu.

- Im đi, con nhỏ đó sẽ diệt trừ bằng cách khác, làm gì mà phải lo lắng đến mức đấy nhỉ - Mira tặc lưỡi trả lời, sao cứ có chuyện gì là lại đến tìm cô vậy. Sao không tự nghĩ cách đi nhỉ.

- Chị có chắc là cách của chị có hiệu quả chứ? - Lyly từ đâu xuất hiện, khoanh tay tựa người vào cửa mà nói. Giọng nói có đôi chút khó chịu khiến Mira tâm trạng đã không ổn nay lại không ổn hơn nữa.

- Cái giọng kiểu gì vậy, khó chịu với chị lắm hả. Nếu vậy thì cứ nói thẳng ra, không phải giấu như vậy đâu, chết sớm đấy - Mira đặt tờ báo xuống, nhìn thẳng vào Lyly.

- Đúng vậy, nhưng không phải chỉ mình em như thế với chị đâu, còn khá nhiều người khác nữa đấy. Sống tốt quá nên là được đối xử như vậy mà, phải không? - Lyly không ngại ngần mà nhìn thẳng vào Mira, không quên nói mỉa Mira. Mira cười nửa miệng trước câu nói của Lyly, có vẻ cô nàng quá tự tin vào câu nói vừa rồi của mình thì phải.

- Ồ, vậy sao. Chị làm sao mà sống tốt bằng em được. Em sống tốt quá nên mới bị người nào đó đến liếc mắt nhìn cũng không thèm cơ mà, phải không? Căn bản là em quá xinh đẹp, quá rạng rỡ nên người đó mới không dám nhìn, người đó chỉ nhìn những người tầm thường thôi. Không phải sao, em thấy chị nói có đúng không? - Mira đứng dậy, đút tay vào túi áo, từ từ lại gần chỗ của Lyly với vẻ mặt thách thức. Những lời của Mira khiến cho Lyly không thể nói thêm được nữa. Ít ra thì cô ta vẫn có thể nói chuyện vui vẻ được với Bạch Dương, còn cô, đến cái liếc mắt Thiên Yết còn chả thèm nói gì đến nói chuyện thân thiết.

- Nào, có đúng không? - Mira cười nửa miệng vô cùng thâm độc nhìn Lyly. Dám nói cô sao, không có cửa đâu, cứ ở đó mà mơ với tự tin đi.

Lyly tức giận, đùng đùng đi ra khỏi phòng khiến Mira cười mãn nguyện. Biết đi trước khi bị đuổi là tốt, đỡ bị nhục mặt.

- Còn em nữa, mau biến khỏi đây trước khi chị cho người HỘ TỐNG em ra đấy - Mira quay sang nói Pinky, nhẫn mạnh từ hộ tống khiến Pinky đành rút lui ngay tức khắc.

- Alo, chuẩn bị đến đâu rồi? - Mira nhãn nhã ngồi xuống ghế nói chuyện điện thoại, vẻ mặt gian tà và vô cùng hiểm độc khiến người ngoài nhìn vào đều run sợ.

----------------------------------------------------------

- Chán quá, chúng ta ở đây đến khi nào vậy Xử Nữ? - Nhân Mã than thở lần thứ n trong phòng ngủ tại khách sạn của Xử Nữ và Song Ngư khiến Xử Nữ cau mày khó chịu.

- Đến khi nào cậu hết than thở thì chúng ta được về đấy Nhân Mã à - Song Ngư từ trong phòng tắm bước ra. Làn da trắng như sứ, đôi mắt to tròn, cái miệng nhỏ xinh khiến cô đậm chất công chúa.

- Mình có than thở gì đâu. Cho mình về chơi với Cự Giải đi, ở đây chán quá. Không được đi đâu chơi gì cả - Nhân Mã lăn qua lăn lại trên giường, miệng không ngừng kêu ca. Mấy ngày nay cô bị cầm chân, chẳng được bay nhảy tự do gì cả. Lúc nào cũng chỉ từ khách sạn rồi đi chụp hình ở khắp nơi.

- Cậu mà nói nữa là mình nhét chiếc dép này vào mồm cậu đấy. Nào, nói nữa đi - Xử Nữ hóa điên cầm chiếc dép giơ ra trước mặt Nhân Mã khiến cô nàng im bặt. Nhân Mã biết Xử Nữ là người dám nói dám làm nên không thể đắc tội được.

- Chịu khó ở đây đến 11h tối là được về rồi, đằng nào chúng ta cũng chụp hình xong hết rồi. Đáng nhẽ là 30 phút trước chúng ta đã ngồi trên máy bay về Hàn Quốc rồi đấy, vậy mà anh quản lí lại rời sang 11h - Xử Nữ mệt mỏi ngả người xuống giường.

- Mấy cậu thì sướng rồi, mình còn mấy cái CF nữa phải quay liền nên mai mới về được - Bảo Bình chán nản nói. Đã chán nay còn chán hơn khi phải về một mình.

- Haha, chịu khó đi, có khi đóng xong mấy cái CF này là cậu nổi tiếng khắp Trung Quốc luôn. Mình tìm trên mạng rồi, mấy cái CF mà cậu quay này đều là của mặt hàng nổi tiếng hết - Song Ngư cười ha hả vỗ vai Bảo Bình. Gì chứ mấy cái vụ tìm tòi này, cô mà hạng nhì thì không ai hạng nhất.

- Vậy hả? - Mắt Bảo Bình sáng rực rỡ, lời của Song Ngư này rất đáng tin, nên tin thử một lần trong đời.

- À, biết vì sao Nhân Mã nằng nặc đòi về như vậy không? - Xử Nữ bật dậy như lò xo, mặt cười nham hiểm nhìn Nhân Mã khiến cô sởn da gà.

- Hả? Vì sao vì sao? - Song Ngư và Bảo Bình túm tụm vào chỗ Xử Nữ.

- lion - Xử Nữ nói khiến Song Ngư và Bảo Bình không hẹn trước mà cùng nhau nhìn Nhân Mã khiến cô đỏ cả mặt.

- À, ra là thế nhá, nhờ boyfriend thì nói ra, làm gì mà phải giấu bạn bè thế nhỉ, Nhân Mã thân yêu - Bảo Bình mặt giả nai nhìn Nhân Mã, giọng nói ẽo ượt nghe mà muốn nổi da gà.

- Không phải, không phải đâu, mình muốn về chơi với Cự Giải thật mà - Nhân Mã chối bay chối biến những nghi vấn của lũ bạn quỷ sứ kia.

- Vậy là cậu không muốn về với Sư Tử sư huynh hả. Để mình gọi điện thông báo cho anh ấy biết tin buồn vậy, chắc anh ấy sốc lắm đây. Bạn gái ở xa như vậy một cuộc cũng không gọi đã vậy còn nói không cần. Ôi, có nỗi khổ nào bằng nỗi khổ này - Xử Nữ vờ lấy khăn giấy chấm chấm nước mắt như tiếc thương cho số phận của Sư Tử.

- Thôi thôi, không trêu cậu ấy nữa, cậu ấy đỏ hết cả mặt kia kìa - Song Ngư từ nãy giờ ngồi ngoài xem phản ứng của Nhân Mã mà cười lộn ruột, may mà không phải vào viện.

- Chán quá, bật tivi lên xem có gì không đi Song Ngư - Xử Nữ ngáp ngắn ngáp dài rồi sai Song Ngư bật tivi.

- Mình là người giúp việc của cậu à? - Song Ngư miệng thì cằn nhằn như vẫn chạy đi bật tivi.

"Tin tức mới nhất...."

Choang.

------------------------- Hết chương 39 --------------------

*Au rất chân thành xin lỗi m.n vì quá lâu mà Au không đăng chap mới. Tất cả là tại vì thời gian ôn thi và kì thi học kì II mà Au vừa thi xong. Thời gian ôn thi không cho phép nên Au đã không đăng chap mới, rất chân thành xin lỗi m.n *cúi đầu*.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.