Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 85: Chạm chán Carmen



Vừa đi ra khỏi hẻm nhỏ không bao lâu thì bất ngờ, Saitama lại đụng ngay một mỹ nhân khác.

【Chậc chậc chậc, hôm nay quả là ngày may mắn của ta a. Đây chính là mỹ nhân thứ ba mà ta gặp trong ngày hôm nay nha, hahaha!】

"Xin chào tiểu thư xinh đẹ..."

Tuy nhiên, khi Saitama còn chưa kịp tiến lên bắt chuyện, thì mỹ nhân kia bỗng dưng biến sắc, rồi chợt hét loạn cả lên:

"Bớ người ta, có kẻ xấu bắt cóc phụ nữ nhà lành. Có ai không? Cứu mạng~ Chu mi ngà~ Hiếp mi pờ li~"

Nàng ta sợ hãi, kêu cứu bằng đủ thể loại tiếng, từ tiếng tây, tiếng tàu, cho đến cả tiếng việt.

Ở cái thời buổi loạn lạc này, đi đến đâu cũng có thể bắt gặp mấy thằng mất dạy, không chịu học hành đến nơi đến chốn, mà suốt ngày nghĩ đến việc trộm gà, bắt chó, hoặc là ra biển làm hải tặc cướp của, hiếp người.

Bây giờ, nhìn thấy bản mặt ngu ngốc của Saitama, trông không giống học sinh chăm ngoan học giỏi một tẹo nào, đã thế anh trọc lại còn cõng theo một cô gái xinh đẹp (Tashigi) đang bất tỉnh nhân sự trên lưng, đồng thời còn cầm theo xích sắt, dắt Koala đi theo đằng sau, cho nên mỹ nhân kia mới hiểu lầm.

Nàng cho rằng Saitama chính là một kẻ buôn người, chuyên môn bắt cóc phụ nữ nhà lành đi bán làm nô lệ.

【Cô gái bất tỉnh trên lưng chắc chắn đã bị hắn ta hạ thuốc mê, còn cô em đeo xích chó trên cổ chắc chắn đã bị hắn ta bắt làm nô lệ!

Âu mai gót, hôm nay ta quả thực không gặp may khi vô tình gặp ngay cảnh này, nếu không trốn nhanh thì ta sẽ bị tên ác tặc kia tiền dâm hậu sát, hiếp người diệt khẩu mất!】Carmen lo lắng nghĩ.

Mỹ nhân này không ai khác ngoài Carmen 'Lôz cháy' của chúng ta.

Sau khi thất bại trước Sanji trong cuộc thi MasterChef, Carmen quyết định mượn rượu giải sầu.

Thế rồi, trong lúc nàng ta uống say, không phân biệt được đâu với đâu, thì hai tên đệ tử Leo và Jose bỗng dưng có việc gấp, cần phải đi về giải quyết ngay lập tức.

Kết quả: Carmen đành phải ngồi thui thủi uống rượu một mình, thế rồi bất thình lình chạm chán Saitama trên đường quay về nhà trọ.

Đầu đuôi câu chuyện chính là như vậy.

Về phần Saitama, tuy bị người ta hiểu lầm, thế nhưng các cụ có câu: Người ngay không sợ chết đứng, mà chỉ sợ bị bóp nát 'quả trứng'.

Là một kẻ sống hai đời, Saitama luôn luôn giữ được bình tĩnh trước mọi tình huống.

Cậu ta lấy hình mẫu nửa cuộc đời trước của bố vợ Kozuki Oden, làm phương châm sống của chính mình:

- Chưa tròn 3 tuổi, Saitama đã vật ngã vú em Makino ra giường để xx.

- Khi lên 4 tuổi thì học được tuyệt kĩ massage '2 quả bưởi' bằng tay không.

- Năm 6 tuổi thì tán được vô số gấu (người yêu) bằng tuyệt kĩ miệng độn của Naruto.

- Bắt đầu 8 tuổi, Saitama đã rất 'biết chuyện', và nửa đêm thường xuyên chạy sang nhà hàng xóm xem livestream xxx free.

- Năm 10 tuổi, anh trọc mỗi ngày đều "đốt tiền" vào Phố Đèn Đỏ và thường xuyên thưởng cho các em gái bán hoa 'đáng thương' vô số tiền bạc.

- Lên 12 tuổi, Saitama đã nổi tiếng trong giới giang hồ và bị cấm tới gần các bé gái trong thôn. Chính điều này đã khiến Saitama vô cùng tức giận.

【Hừ, không cho ta chơi (với) mấy bé loli đúng không? Đã thế lão tử liền chơi (với) phụ nữ đã có chồng cho các ngươi xem!】Saitama thầm hận ở trong lòng.

- Năm 14 tuổi, Saitama lợi dụng cái đầu trọc của mình, trốn lên chùa làm hòa thượng, hàng đêm bắt cóc phụ nữ ở thôn Foosha để lập nên một dàn hậu cung, gây ra cuộc chiến hỗn loạn với những người chồng của đám phụ nữ này.

- Năm 15 tuổi, dù chưa gây ra sự cố nào nhưng Saitama đã vang danh thiên hạ với việc ngủ hết mọi phụ nữ xinh đẹp trong thôn, thậm chí là ngủ cả mấy thôn bên cạnh.

- Năm 17 tuổi, Saitama bỏ trốn khỏi thôn Foosha sau khi làm Makino mang thai, giống hệt cái cách mà Yasopp đã làm với vợ con của mình vậy.

Đương nhiên, Saitama có lương tâm hơn thằng khốn Yasopp rất nhiều, ít ra cậu ta cũng để lại cho Makino mấy tỷ beri, để nàng ta tha hồ ăn sung mặc sướng, nửa đời sau không cần lo lắng đến chuyện tiền bạc.

Người khác nhìn vào, thấy Saitama mạnh như vậy, sẽ nghĩ rằng cậu ta không sợ thứ gì. Thế nhưng sự thật thì không phải như vậy.

Saitama sợ rất nhiều thứ, đặc biệt là mấy thứ liên quan đến con cái dấm đài hay ỉa đùn, cmn, chỉ có ai thường xuyên dọn cứ* cùng nước đá* cho con mới hiểu.

Thế giới này không có bỉm mà chỉ có tã lót, cứ một tý bọn nhỏ lại són ra một ít, lười không giặt thì thối đé* ngửi được, nhưng mà nếu chăm chỉ giặt thì có mà giặt suốt cả ngày cũng đé* xong.

Cho nên, Saitama sợ quá, vội vã bỏ chạy mất dép, mấy chuyện dọn cứ* cùng nước tiểu này cứ để ô-sin lo.

Nhiệm vụ của một tên dâm tặc, à nhầm... nhiệm vụ của một tên 'anh hùng' đỉnh thiên lập địa như Saitama không phải là ở nhà dọn cứ*, mà phải là xông pha giang hồ, hành hiệp trượng nghĩa, chuyên môn đi tìm mấy mỹ nữ để chịch, à nhầm... để giải cứu các nàng khỏi khổ ải trần gian.

Nghĩ đến đây, Saitama ngay lập tức điều chỉnh tâm tình, chậm rãi lên tiếng giải thích:

"Cô nương không cần sợ! Tại hạ chính là thợ săn tiền thưởng Saitama, hôm nay vô tình gặp tên tội phạm Koala, bị chính phủ truy nã, ta liền bắt con ả này về quy án!"

Nếu đổi lại là một thế giới khác như Naruto hay Tử thần lừng danh conan, thì chắc chắn sẽ có người đưa ra nghi vấn trước lời nói đầy sơ hở của Saitama.

Thế nhưng đáng tiếc đây lại là thế giới One Piece, một thế giới nơi mà từ nhân vật chính cho đến nhân vật phản diện đại đa số đều là bọn não tàn, chứ chưa nhắc đến dàn nhân vật phụ như Carmen.

"Cái gì? Cô gái xinh đẹp kia lại là một tên tội phạm bị truy nã ư?" Carmen bán tín bán nghi.

Sau khi nhìn thật kĩ, nàng ta phát hiện Saitama không hề nói dối.

"Ôi trời ạ! Lạy chúa trên cao~ Nếu ta không nhìn nhầm thì con ả khốn kiếp kia chính là Koala, tên tội phạm bị truy nã với số tiền thưởng lên đến 30 triệu beri a!"

Trong suy nghĩ của Carmen, tên tội phạm nguy hiểm nhất biển đông chính là Arlong, mới chỉ bị truy nã 20 triệu, mà Koala bị truy nã tận 30 triệu.

Arlong mà solo với Koala thì đảm bảo bị đấm không trượt phát nào.

"Muốn đánh bại một tên tội phạm bị truy nã 30 triệu beri thì chỉ có thể là người đàn ông mạnh nhất biển đông: Saitama mà thôi! Vậy thì ngươi, à không, phải nói là ngài đúng là Saitama-sama thật rồi!" Carmen mừng rỡ nói.

Trong suy nghĩ của nàng cũng như mọi người dân ở biển đông, Saitama chính là người đàn ông mạnh mẽ nhất.

Cho dù là Thượng tá Smoker, xách dép cho Saitama cũng không xứng.

Mọi người đọc nguyên tác thì biết rồi đấy, Smoker chỉ xử lí dăm ba cái thằng hải tặc tép riu mà thôi, còn ba băng hải tặc mạnh nhất biển đông: Buggy, Krieg, Arlong, toàn bộ đều là băng mũ rơm đánh bại có được hay không?

Trong mắt người dân, Smoker là một hải quân mẫu mực thật đấy, thế nhưng mà hắn chỉ bắt nạt được mấy thằng hải tặc yếu gà bị truy nã dưới chục triệu, còn trên chục triệu thì... có bắt được thằng đé* nào đâu.

Cmn, chiến công rác rưởi như vậy thì bảo sao Smoker suốt đời chỉ có thể làm một thằng Thượng Tá, không bao giờ khá lên được.

Trong khi đó, Saitama là ai? Cậu ta chính là một anh hùng, kẻ đã dùng dao cắt zái Shiki, kẻ bị truy nã hơn ba tỷ beri a.

Đem Smoker (dưới 10 triệu) so sánh với Saitama (hơn 3 tỷ) thì chẳng khác gì cống rãnh đem sóng sánh với đại dương, kênh mương định tương đương với thủy điện.

"Con ả Koala độc ác đã bị ta bắt về quy án, về phần Tashigi, nàng ấy chính là bạn chịch, à nhầm... bạn bè của ta.

Do đã uống quá chén, cộng thêm việc ta không biết địa chỉ nhà của nàng ấy, cho nên ta đành phải cõng nàng ấy về thuyền ngủ tạm một đêm, có chuyện gì thì để mai tính sau."

Saitama mặt không đỏ, tim không gấp, há mồm liền nói ra một đống điều bịa đặt.

Thế nhưng thật nực cười khi Carmen hoàn toàn tin tưởng vào điều anh trọc nói mà không hề nghi ngờ.

Trí thông minh của nàng ta thực sự là đáng lo ngại.

"Ồ, thì ra là vậy! Thành thật xin lỗi Saitama-sama, ta đã hiểu nhầm ngài!"

Nếu đổi là mấy cô gái khác nhìn thấy Saitama thì chắc chắn sẽ vui mừng, phấn khởi, ngạc nhiên, thậm chí còn có người chủ động tiến lên cởi quần áo, hiến thân cho thần tượng Saitama.

Đáng tiếc, Carmen không nằm trong số này. Trong đầu của nàng chỉ có duy nhất hình bóng của Sanji, người có tài nấu ăn ngon hơn nàng mà thôi.

Còn Saitama á? Hắn là thằng đầu bùi nào?

Trừ khi hắn ta là đầu bếp thì Carmen mới nổi lên một chút hứng thú, còn không, cho dù có là anh hùng hay thợ săn tiền thưởng, thậm chí là hải tặc thì nàng ta cũng đếch care, ok?

"Vậy, ngài cứ tiếp tục công việc của mình đi nha, Saitama-sama, ta có việc phải đi trước đây!"

Nói xong, Carmen liền quay người rời đi, không thèm để ý đến chuyện này.

Saitama trông thấy con vịt vào nồi bỗng dưng bay mất, à nhầm... trông thấy mỹ nhân quay lưng đi mất thì cũng không gấp gáp, thái độ vô cùng bình tĩnh cứ như thể đã nắm chắc mọi chuyện trong lòng bàn tay của mình vậy.

"Chậm đã, nếu như ta không nhầm thì nàng chính là kẻ thua cuộc (đạt giải nhì) trong cuộc thi MasterChef diễn ra vào chiều này a."

Saitama cố ý giả vờ, chế giễu Carmen một phen.

Quả nhiên, sau khi nghe thấy anh trọc chế nhạo mình, Carmen ngay lập tức xù lông, tức giận, quay lại mắng Saitama một trận:

"Hừ, thua cuộc thì đã sao? Ai cần ngươi lo? Hừ, lần sau, ta chắc chắn sẽ đánh bại tên Sanji khốn kiếp kia."

Nếu như lúc này, Saitama có thể trông thấy độ hảo cảm của Carmen đối với mình, thì nó sẽ là: -20... -1... -1...

Độ thiện cảm giảm theo thời gian, mãi cho đến tận -50 (vô cùng chán ghét) thì mới thôi.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.