Tú Cầu Bất Đường Hoàng

Chương 43: Dục Giữa Hỏa



Tang tiểu thư nhìn Thương Lạc Dục đi về hướng mình, còn rất lớn gió khéo léo tiêu sái tao nhã bước đi. Nhìn thân thể căng mịn này của nàng, hai ngọn núi có chút ngạo nhân, như ẩn như hiện rừng rậm đen....

Xèo một cái, khuôn mặt trắng nõn của nữ vương thương nghiệp không tự chủ được liền bay lên hai đóa đỏ ửng khả nghi. Có chút khẩn trương đứng bất an, động tác vốn tao nhã cởi quần áo cũng có vẻ hơi cứng ngắc.

Ta có chút buồn cười nhìn người trước mắt, trong lòng bất giác nở nụ cười, tình cảm ấm áp dâng lên. Bước nhanh đi tới, hơi khom người kéo khăn tắm qua bên cạnh liền bao vây thân thể uyển chuyển của mình.

"Ta tới giúp ngươi nhé. Phu nhân của ta ~~" Cố ý tăng thêm âm hơn nữa còn có bao nhiêu kéo dài, trực tiếp đem Tang tiểu thư làm cho ngượng ngùng không thôi.

Ta giơ tay khoát lên trên vòng eo thon của Tang tiểu thư, một tay khoát lên trên vạt áo. Đang chuẩn bị cởi y tú ra đã bị Tang tiểu thư hoảng loạn đình chỉ.

"Không, không. Tự ta có thể." Nói xong, không cho ta bất kì cơ hội bù đắp lại, trong nháy mắt đã chạy đến một bên khác của bồn tắm, cởi sạch chỉ còn áo lót quần lót tơ tằm hồng nhạt.

Ngọn núi ngạo nhân trắng tuyết ngạo nghễ đứng thẳng, nhẹ nhàng như liễu chi, mông trắng như tuyết vểnh lên, trắng mịn nhu đề nằm ở trước ngực, che lấp mảng xuân sắc lớn. Làm cho người ta nổi nóng, hận không thể đem cảnh đẹp trước mắt trực tiếp đóng gói về nhà, lại hảo hảo ăn khô chùi sạch lấy.

Đáng tiếc, mỹ cảnh đều là một chút rồi biến mất. Tang tiểu thư không cho Thương Lạc Dục cơ hội thưởng thức, liền trực tiếp nhảy vào trong thùng nước tắm. Chỉ ngoi lên cái đầu nho nhỏ vô cùng đáng thương nhìn ta.

Có chút bất đắc dĩ nở nụ cười, đi tới, mắt nhìn xuống nàng. Nàng thì rất nhanh khôi phục lại, rất là mị hoặc hướng ta nhẹ nhàng nở nụ cười.

Hừ, quả nhiên là đạo lý trắng đen lẫn lộn, hành động nhất lưu.

Ta tháo khăn tắm trên người ra, đem khăn tắm ném một cái, trực tiếp đi về cái cán. Tao nhã bước đi, nhẹ nhàng bước vào trong thùng nước tắm tràn đầy.

"Rầm... Tách tách..." Nước trong thùng nước tắm tràn ra ngoài, có tiếng tách tách. Tại đây ở trong phòng tắm yên tĩnh mịt mờ có sương mờ, bầu không khí thật có chút kỳ quái.

Ta tiện tay đem hai tay khoát lên thùng nước tắm, không nghĩ tới thùng nước tắm này còn có loại ghế dựa này ~~, tắm như vậy vẫn thật thoải mái. Lần đầu tiên tắm ở cổ đại mà có thể tắm trong bầu không khí lãng mạn như vậy a ~~

Tang tiểu thư nhìn Thương Lạc Dục như ẩn vào trong nước, rất tao nhã lấy tay mở ra khoát hai bên bồn tắm, hai luồng tuyết phong cứ như vậy ẩn ẩn như hiện nằm trên mặt nước. Hơi ngẩn đầu, gương mặt là dáng vẻ thoải mái.

Trong lòng Tang tiểu thư có chút cô đơn, nhưng có càng là giận. Thật sự là tức chết người đi được, ngươi nói đi, đối diện có một đại mỹ nữ còn hướng ngươi quyến rũ đến quyên rũ đi, mà còn là lăn qua giường. Lại cứ như vậy bị hoa lệ lệ không đếm xỉa đến?! Còn nhất phái hưởng thụ thở dài a?!

Ai tài giỏi ai không thể nhẫn nhịn, Tang tiểu thư tức rồi, hậu quả rất nghiêm trọng. Ngươi đã thích chơi đùa như thế, như thế ta liền theo ngươi chơi một hồi như thế nào?

Khóe miệng câu lên ý cười tà mị, Thương Lạc Dục, ta muốn ngươi bái lạy dưới váy ta Tang Lạc Vũ!

Hai tay đung đưa trong nước, hướng vế phía trước ngiêng qua, hướng về đối diện tên kia khiến người ta tức giận đến nghiến răng loạn bơi đi qua.

Bồn tắm không phải rất lớn, nhưng rộng có hơn ba thước. Đối diện động tác của Tang tiểu thư hoàn toàn có thể để cho đặc vụ đặc cấp cảm ứng được toàn bộ, hơi nhíu mày.

Ta có chút nghĩ không hiểu trong đầu vị Tang tiểu thư này là dùng để làm gì, muốn bắt ta còn muốn phí động tĩnh lớn như vậy sao? Tạm thời không nói chuyện lăn qua giường trước kia, đó là vạn bất đắc dĩ mà thôi. Nhưng bây giờ thì sao? Lại muốn dùng chung thân hạnh phúc của mình tới làm đặt cọc. Đây rốt cục là giữ cái tâm gì chứ?

Hơn nữa, cổ nhân không phải luôn chú trọng trinh khiết sao? Hơn nữa đối với hôn nhân cũng xem xét rất nặng. Đối với ta đây thì ở cổ đại lý gì đó thanh danh đều không có người, hơn nữa còn là nữ. Cần thiết hay không? Chẳng lẽ không sợ bị người phát hiện, phỉ báng danh dự sao? Không sợ cả đời không ai thèm lấy sao?

Hơn nữa, đạo lý trắng đen, nếu như bị người phát hiện. Hậu quả không phải càng thêm bi kịch sao?

Ta giật giật khóe miệng, nhàn nhạt hỏi: "Vì sao?"

Ta cảm thấy sóng nước động nhỏ trước ngực, có lẽ là ngừng lại đi.

"Ta không hiểu." Lần này ta mở mắt ra nhìn về phía nàng. Ta biết, chung quanh đây khẳng định đã bị người trước mắt đối phó tốt rồi, bằng không cũng không như vậy cho dù ở đây là phòng tắm.

Tang tiểu thư khẽ mỉm cười, sau đó không nhịn được xì một tiếng thì phóng to tiếng cười.

Ta kiên nhẫn đợi nàng cười xong, giơ tay đặt ở dưới nước, một tay vắt bên thùng tắm. Khóe miệng giương lệ, ý cười nhẹ nhàng nhìn ta. Đáng tiếc, ta không đoán được chính là, trong mắt nàng tất cả đều là ý cười vô hại. Lần này, chân tâm ta thật bị làm rối loạn.

Tang tiểu thư thở hổn hển sẽ giận, rốt cục thoải mái hơn nhiều. Người này, thật là thú vị. Không nghĩ tới nàng tâm nàng đề phòng nặng như vậy a~ Nếu nàng cái loại cần thuần phục, như vậy ta sẽ cẩn thận thuần phục thôi ~

Hơi vùng vẫy hai lần, đã đến trước ngực Thương Lạc Dục. Một tay từ phía dưới nước nâng lên, ôm lấy phần eo của nàng. Một tay nâng cằm của nàng lên, lạnh lùng nói: "Nếu ngươi đã thích hỏi cái này như vậy, như vậy ta sẽ không ngăn trở lòng hiếu kỳ nho nhỏ này của ngươi." Dừng một chút, cúi đầu như chuồn chuồn lướt nước hôn người dưới thân một cái.

Tại trong ánh mắt càng ngày càng nghi hoặc của đối phương cười nói: "Chẳng lẽ ngươi không biết cái gì gọi là mệnh lệnh sao?"

Ta vừa nghe, ý lạnh trong lòng chậm rãi bay lên, khẽ nói: "Ta biết."

"Như vậy ngươi không biết cái gì nên hỏi, cái gì không ~ nên hỏi sao?" Thật hài lòng Thương Lạc Dục trả lời, giơ tay ma sát môi đỏ mỏng manh của nàng.

"Biết."

"Vậy ngươi còn hỏi nhiều như vậy làm gì chứ?" Tang tiểu thư có chút cân nhắc nói.

"Ha ha, vậy thì thật là xin lỗi. Ta có thể nói, ta không tuân mệnh lệnh sao?" Tâm ý trong lòng đã bay lên, từ từ đóng băng lòng ta.

"Ngươi cảm thấy thế lực của ta và thực lực, ngươi có thể làm được gì, không nghe mệnh lệnh của ta sao?" Tang tiểu thư từ từ thả tay đang chọc ghẹo ở trên môi Thương Lạc Dục xuống, dựa vào Thương Lạc Dục, đem sức lực toàn thân đều đặt ở trên người nàng. Cái tay chọc ghẹo kia dần dần theo cơ thể Thương Lạc Dục thẳng xuống, ở trên bụng của nàng vẽ vòng tròn.

Ta hơi cúi đầu, nỗ lực không nhìn cái tay ngọc đang chọc ghẹo ở trên bụng mình, nhớ lại lời Tang tiểu thư nói. Tang tiểu thư nói không sai, thực lực của nàng xác thực có thể để cho ta ở trong nơi cổ đại này hoàn toàn nghe theo nàng.

Chỉ vì nàng là chỗ đứng cường đại nhất của ta lúc này, nàng muốn ta chết khả năng ta còn có thể tránh thoát, có điều đường nhân sinh không quen... Còn không bằng lúc này làm kẻ thức thời mới là tuấn kiệt tốt rồi, ăn được ngủ ngon, cớ sao mà không làm chứ?

Nếu ta không còn cái gì có thể tránh thoát Tang tiểu thư một, hai, thế nhưng ta không thể, ta không thể làm như vậy. Chẳng những ta có người thân tại đây, hơn nữa quan trọng nhất là ta còn chưa tìm được Tam Nương, đây là ta nhớ nhất, cũng thân thiết chỉ có ba năm.

Tang tiểu thư nhìn Thương Lạc Dục cúi đầu không ai hé răng, cũng đã hiểu ý của nàng rồi. Xem ra nàng xác thực đã bị thuần phục. Khẽ mỉm cười, rất tốt.

"Được rồi, ngươi đã hiểu được rồi, giờ yên tĩnh một chút đi."

Ta im lặng không lên tiếng, xem như đã đáp lại lời của nàng. Chỉ là câu nói tiếp theo của nàng khiến lòng ta kinh hãi.

"tắm cho ta." Tang tiểu thư nhàn nhạt mở miệng, xoay người, đưa lưng về phía ta, chỉ chừa lại da thịt trắng lóa như tuyết.

Ta trực tiếp sững sờ tại chỗ, vốn đang không hiểu ý của nàng, thế nhưng nàng thả hai tay ra, động tác ưu nhã nói cho ta biết, nàng muốn ta giúp nàng tắm rửa...

Tay của ta có chút cứng ngắc, không phải chưa từng giúp người khác tắm xong. Mà là từ trước đến giờ vừa đụng tới thân thể của người khác, đã bị người khác đẩy rồi... Sau đó chính là chật vật chạy ra....

Nhớ năm đó, ta ở trong đặc vụ vẫn là rất được người thích, tướng mạo đẹp trai, thân thể ngạo nhân, năng lực ưu dị. Làm sao không có thể được phương tâm của đông đảo em gái chứ? Hơn nữa ở trong đội, được ý trung nhân kiều tiểu bên ngoài tôn sùng số lần còn nhiều hơn số lần ta làm nhiệm vụ... A ~~ Ta lớn lên có thể như tên tiểu thụ như thế à?

Cũng còn may khả năng tốt, bảo vệ trinh tiết mình, làm vẫn còn, làm....

Vai Tang tiểu thư giật giật, ta biết, nàng sắp tức giận rồi. Vội vàng lấy tay khoát lên trên lưng nàng.

Da thịt nhẵn nhụi khiến ta không nhịn được từng trận cảm thán, da dẻ người cổ đại đúng là tốt ~~ Luôn luôn mềm thơm ngát. Nếu như người này mà chạy đến hiện đại thì, có thể hay không gây nên từng trận lang hào* nhỉ? Thật buồn cười. (sói gào thét)

Hai tay qua lại sờ mấy cái, đột nhiên ý thức được vấn đề rất nghiêm trọng rồi.

Tắm thế nào? Thùng có khăn mặt! Chẳng lẽ dùng tay chà. Chà. Chà....

Hai tay của ta cứ như vậy sững sờ qua lại ngay ở nơi nhỏ bé phía sau lưng nàng chà tới chà lui.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua, Tang tiểu thư rốt cuộc nhịn không được, khẽ nói: "Chẳng lẽ ngươi sẽ chỉ tắm chỗ đó?"

"Không phải..." Ta cảm thấy mặt mình có chút nóng, nhịn xuống cúi đầu. Có điều tay lại không chịu thua kém cố chấp đưa đến chỗ vai, xoay vặn kéo kéo trên nước chà sát.

Tang tiểu thư giơ tay lên, khẽ nói: "Tay." Ta vội vàng để ý đến, thuận tiện xoa bóp mấy lần.

"Phía dưới."

"......"

Sao tắm hả! Với không tới!

Đợi một hồi, không cảm giác được người phía sau có động tĩnh gì, Tang tiểu thư thiếu kiên nhẫn xoay người, trực tiếp đối diện Thương Lạc Dục. Khẽ nói: "Vậy trước tiên phía trước đi."

Ta ngẩng đầu nhìn phía trước của nàng, đột nhiên cảm thấy miệng có chút khô, hơi lè lưỡi liếm môi sau đó vẫn không dám lộn xộn, chỉ giơ tay đùa nghịch nước tắm cái cổ trắng nõn của nàng và xương quai xanh tinh xảo.

Tang tiểu thư đối với người đỏ mặt trước mắt này có chút hơi kinh ngạc, nhưng là nàng thật không nghĩ tới người đem nàng trải qua một lần lúc này lại đỏ mặt? Thật thú vị, thật sự là quá thú vị!

Tang tiểu thư trực tiếp bắt lấy tay Thương Lạc Dục đặt ở trên hai đỉnh núi của mình, khẽ nói: "Hảo hảo tắm."

Trong nháy mắt ta có suy nghĩ rút tay của mình về, thế nhưng sau khi nàng lạnh nhạt liền khôi phục bình thường. Không phải chỉ tắm thôi sao, có cái gì. Nàng có chẳng lẽ ta không có sao? Hừ, ta giúp nàng tắm, ta còn có thể hưởng thụ hết cảm giác nhẵn nhụi đấy. Nhìn như thế nào ta cũng không ăn thiệt thòi, tắm thì tắm, tắm đến triệt triệt để để tốt nhất.

Ta không chút do dự véo nhẹ hai lấy hai đỉnh núi của nàng, điểm đến mới thôi, khi cảm thấy quả bồ đào gần cứng lại mới chậm rãi đi tới chỗ khác ma sát, điểm nhẹ ngọn lửa. Làm cho nàng tựa ở bên trên thùng tắm, giơ chân ngọc của nàng lên chậm rãi chà lau. Ở nơi bí ẩn hời hợt đi qua, tiếp tục ác ý châm lửa.

Tang tiểu thư không nhịn được hít một tiếng, hai tay gắt gao nắm mép thùng tắm, có chút nổi nóng nhìn chằm chằm trước mắt một mặt người vô lại. Thỉnh thoảng ở một nơi châm lửa sẽ tổn hại sức khỏe, toàn thân bị một chút ngọn lửa thiêu đốt cũng thương thân, thế nhưng, loại ngọn lửa nhẹ nhàng này càng yếu ớt người nổi nóng tăng thêm thương thân thương não.

"Đã tắm xong, Tang tiểu thư." Điểm đủ mới thôi, cười thầm trong lòng, nhìn Tang tiểu thư có chút mặt đỏ thắm thì biết, nếu như ta chạm nhiều chạm thêm, đối phương đến lúc đó khẳng định trực tiếp đem ta ăn sạch sẽ đi. Ha ha~~

"Rất tốt." Tang tiểu thư cười lạnh nói: "Ngươi từ từ tắm, ta gọi Tiểu Nghệ thay y phục cho ta là được rồi."

Ngươi tốt lắm, Thương Lạc Dục, đêm nay ta sẽ làm cho ngươi dễ chịu đến không chịu nổi. Tang tiểu thư căm giận mà đi ra, để lại một mình ta ở trong thùng nước tắm.

Tang tiểu thư đi tới bên ngoài bức bình phong, đánh cái ám hiệu, Tiểu Nghệ liền tiến vào. Ta không để ý tới các nàng thay y phục có đẹp cỡ nào, ta chỉ nghĩ tắm rửa nhanh lên một chút đi ra ngoài.Tắm rửa dĩ nhiên là được, thế nhưng ngâm lâu quá chính là sẽ choáng váng đầu, vì thân thể của ta suy nghĩ, vẫn là nhanh lên một chút thôi.

Ta ngâm tắm tốt, thay đổi quần áo tốt là xong rồi. Ta vừa ra tới thì nhìn thấy Tang tiểu thư chỉ tao nhã ăn điểm tâm, ta cũng đi tới muốn ăn chút, nhưng ta mới vừa ngồi xuống mới phát hiện không có bát đũa của mình.

Tang tiểu thư nhìn ta một chút, khẽ nói: "Ta hiện tại ăn chẳng qua là vì có thể sống qua một buổi trưa không ăn này nọ thôi. Mà ngươi giữ lại bụng đi phía ngoài ăn cơm tiệc mừng, bây giờ ngươi ăn, chờ chút sẽ nhịn."

Ta lúc nãy đã cảm thấy cái bụng rất đói, phải chạng vạng mới ăn được, chẳng phải là muốn ta đói chết. Nhưng mà Tang tiểu thư lại nói không sai nha, nhưng như thế nào cảm giác làm sao đều có chút kỳ quái...

"Chúng ta không phải thê thê sao? Vì soa ngươi muốn vào phòng ở lại? Sao không cùng ta cùng nhau chứ?"

Nàng có chút nghi hoặc nhìn ta. Bất đắc dĩ, ta chỉ muốn nói ra ý nguyện chân thật của ta: "Kỳ thực ta càng muốn nói, ngươi nhiều kẻ thù như vậy, một mình ngươi ở lại khuê phòng đối phó được sao? Tuy rằng ta biết nhà ngươi có thực lực đó, thế nhưng đa số phân lực lượng nhà ngươi đều ở trên phòng khách, như vậy trong phòng ngươi sẽ ít đi rất nhiều."

"Không sợ, còn không có người có thực lực đó." Tang tiểu thư khẽ nói.

"Thà phân tán thực lực còn hơn, không bằng tụ tập thật tốt. Hơn nữa, chúng ta cũng không phải quân thê cùng kết hôn, nếu là thê thê, như vậy chúng ta không thể đều chờ ở trong khuê phòng chứ? Không bằng cùng đi ra ngoài đãi khách thật tốt." Ta cũng không muốn một người đối phó gia tộc nàng bên trong hơn cái gọi là người lương thiện như vậy, thêm một cái lá chắn kiên cố bảo vệ là tốt.

Tang tiểu thư nhìn ta một chút, ánh mắt kia rõ ràng chính là ta hiểu ý của ngươi. Ta chợt một trận đỏ mặt, hít sâu mấy cái mới khôi phục lại được. Tang tiểu thư cười cợt, nói: "Được rồi."

Ta âm thầm thở phào, ngẩng đầu lúc đang muốn trả lời Tang tiểu thư khẽ mỉm cười. Trước mắt chỉ thấy đến một bánh đậu xanh óng ánh long lanh, đậu xanh tròn tròn bên trong có thể thấy được, tươi mới no đủ. Thật sự lôi kéo sâu ham ăn của người ta tăng nhiều.

Ta có chút nghi hoặc hướng Tang tiểu thư nhìn sang, chỉ thấy nàng một tay chống một bên mặt, một tay cầm bánh đậu xanh ta nhìn thấy trước mắt ý cười nhẹ nhàng nhìn ta.

Nàng e thẹn nở nụ cười, nói: "Ăn nha."

Ta lập tức rùng mình một cái, trong lòng nháy mắt như bị một vạn cây cỏ ngựa lướt qua...

"Ta có thể không ăn được không..." Ta cười, phóng to dương quang khuôn mặt tươi cười lóng lánh. Ta cảm giác mình cười thật dối trá a.

Tang tiểu thư cũng cười dị thường sáng lạng, lộ ra hàm răng trắng tinh nói: "Nhân gia chỉ sợ một mình ngươi buổi chiều không ăn gì bị đói thôi ~~"

Ta cảm giác được da đầu tê dại một hồi, trực tiếp nói cho ta biết, bánh đầu xanh này không có vấn đề, chỉ là Tang tiểu thư giống như là ăn mùa xuân.

"Ha ha..." Ta giả cười, có bao nhiêu giả phải quá giả. Ta cảm thấy nét cười trên mặt của ta đều sắp cứng đờ trên mặt rồi.

"Ai nha ~ Ngươi thiệt là, muốn nhân gia đút cho ngươi thì nói sớm đi ~~" Tang tiểu thư nói xong không đợi ta kịp phản ứng lại, thì đã cầm bánh đậu xanh trong tay cho lên miệng ngậm, nhích lại gần. Hai tay trực tiếp ôm lấy cổ ta, cúi đầu, đem bánh đậu xanh trong miệng đụng một cái môi của ta, ra hiệu ta há miệng.

Ta rất là ngốc ngốc há miệng ra, tùy ý nàng đem khối bánh đậu xanh lớn như vậy đút vào trong miệng ta, trong nháy mắt chỉ thấy được trong mắt nàng nhu tình.

Rốt cuộc là chuyện ra sao?!

Đột nhiên cổ đau xót, ta mới hồi phục tinh thần lại, nghĩ muốn la, nhưng bị vướng bởi cảo điểm trong miệng mà không ra được tiếng. Có chút nghi hoặc nhìn nàng, Tang tiểu thư như cũ phong tình vạn chủng nhìn ta.

Đột nhiên trong miệng ta nhiều thêm ra một cái lưỡi mềm nhẵn, không ngừng qua lại quấy bánh đậu xanh trong miệng ta. Ta cả kinh, thế nhưng nàng trực tiếp đem mình toàn bộ dựa vào trên người ta, cuối cùng trực tiếp ngồi ở trên đùi ta, hai tay trực tiếp ôm lấy đầu của ta.

Cái bánh đậu xanh này vào trong miệng không biết bao lầu thì hòa tan, chất lỏng đường ngọt ngọt theo cuống họng mà xuống, trực tiếp chảy vào sâu tham ăn trong bụng ta. Mỹ vị ở trong miệng khuếch tán, Tang tiểu thư cúi đầu, cẩu khởi đầu lưỡi ta cùng ta hôn sâu.

Ta bị hôn đến trời đất mù mịt, đột nhiên, xuất phát từ bản năng đặc vụ, ta nghe được một tiếng khóc nhỏ bé.

"Ai nha, Lăng thiếu gia, sao ngươi lại ở đây?" Tiểu Nghệ chẳng biết lúc nào đã đến bên ngoài, đột nhiên hơi kinh ngạc giọng nói truyền ra.

Ta cả kinh, trở về quá thần rồi. Nhìn thấy khuôn mặt Tang tiểu thư tươi cười này, lại nghe được ngoài của tiếng dồn dập chạy trốn.

À ~ Ta hiểu rồi. Chẳng trách Tang tiểu thư vừa rồi kỳ quái như vậy, thì ra là vì giận tiểu ca à ~~

Có điều, chẳng biết vì sao, trong lòng có chút đau.

Editor: Dài chưa dài chưa, thỏa mãn chứ:]]
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.