“Ông có biết rốt cuộc mười mấy năm qua tôi ở đâu không? Ông có biết mười mấy năm nay tôi đã trải qua cái gì không?”
“Ông cái gì cũng không biết, vậy ông dựa vào cái gì khiến tôi tôn trọng ông ta chứ?”
Chú năm sửng sốt một chút, chợt giận dữ nói: “Thiên Lương, cậu nói chuyện với trưởng bối như thế nào vậy?”
“Cho dù nói như thế nào thì tôi vẫn là chú năm của cậu, Nhạc Huân là anh cả của cậu.”
“Cậu... Cậu có còn hiểu quy củ hay không?”
Những người nhà họ Triệu khác cũng nhíu mày nhìn Triệu Thiện Lương, bọn họ đồng ý lời nói của chú năm.
Triệu Thiện Lương điên cuồng cười: “Quy củ?”
“A, Triệu Nhạc Huân ông ta nhốt tôi ở địa lao mười mấy năm, làm nhục rồi gi3t chết người phụ nữ tôi yêu, lúc cưỡng ép tôi phát điện thì ông ta có nói qua quy củ hay không?”
“Lúc tôi là người thừa kế gia chủ, ông ta thiết kế bẫy rập bắt tôi đi, giam giữ dưới địa lao mười mấy năm thì ông ta có từng tôn trọng tôi hay không?”
Lời vừa nói ra, mọi người đều ồ lên.
Mọi người nhà họ Triệu cũng biến thành một mảnh hỗn loạn, tất cả đều bị lời nói của Triệu Thiên Lương rung động.
Chú năm mở to hai mắt nhìn, kinh hô: “Thiên Lương, cậu... cậu nói cái gì chứ?”
“Cậu không nên nói lung tung!”
“Nhạc Huân là anh cả của cậu, sao cậu ấy lại làm ra loại chuyện này được chứ?”
“Có phải là cậu bị người khác mê hoặc nên mới nói ra những lời như vậy?”
“Cậu không nên bị kẻ tiểu nhân lừa gạt..”
Triệu Thiện Lương giận dữ phất tay: “Chú năm, ông là ngốc thật hay là già rồi nên hồ đồ?”