Truyền Kỳ Phu Nhân

Chương 367: 367




Sau ba ngày ba đêm bỏ phiếu, những sĩ quan từ trung tá trở lên đã bỏ phiếu xong.

Xếp hạng nhất là Mai Chấn Thu với tổng số 256.

218 phiếu, thứ hai là Cổ Uyên với tổng số 253.

794 phiếu và thứ ba là Uông Nguyên với tổng số 99.

845 phiếu.

Mai Chấn Thu cùng Cổ Uyên hiện đang vượt xa về số phiếu bầu, trong suốt thời gian đó, cả hai không ngừng chuyển đổi thứ tự nhất nhì này, cuối cùng vẫn chưa biết ai sẽ giành được vị trí đại tướng.

Tiếp đó, đến lượt thiếu tá bỏ phiếu, số lượng đạt đến 601.

022 người, gần bằng tổng số sĩ quan cấp trung tá trở lên, cho nên số phiếu của các thiếu tá đối với ba người vô cùng quan trọng.

Những sĩ quan cấp thiếu tá bắt đầu bỏ phiếu, số phiếu của Mai Chấn Thu cùng Cổ Uyên tiếp tục tăng vọt, nhưng sau khi số phiếu tăng lên 330.

000, tốc độ từ từ chậm lại.

Số phiếu của Uông Nguyên tăng đột biến, tốc độ có thể so với cực tốc phi thuyền, thay đổi liên tục, cuối cùng vượt qua số phiếu của Cổ Uyên cùng Mai Chấn Thu, khiến nhiều người vô cùng kinh ngạc.

Cổ Uyên cùng Mai Chấn Thu ngày càng khẩn trương, số người chưa bỏ phiếu ngày càng ít, một khi số phiếu Uông Nguyên vượt quá 400.

000, bọn họ sẽ rất khó giành vị trí đứng đầu.

Mai Truyền Kỳ đang nằm trên ghế nghỉ ngơi nghe âm thanh ầm ĩ, hơi mở mắt ra, khàn giọng hỏi: “Bỏ phiếu đã đến giai đoạn nào rồi?”
Mai Chính Quân bên cạnh nghiêng đầu nhìn cậu: “Sắp kết thúc rồi, số phiếu Uông Nguyên đã vượt qua Mai thượng tướng cùng Cổ đại tướng, còn buồn ngủ thì nghỉ ngơi một hồi nữa đi, đại hội kết thúc ta sẽ kêu dậy.


Hắn biết Mai Truyền Kỳ hiện tại có thai, không thích hợp làm việc quá sức, hiện tại đại hội bỏ phiếu đã qua sáu ngày sáu đêm, thêm nửa ngày nữa sẽ kết thúc đại hội.

Mai Truyền Kỳ duỗi duỗi người: “Ngủ đến xương cốt đều rã ra.


Tuy ghế dựa có thể làm giường ngủ, nhưng dù sao cũng là ghế, nào có thoải mái như giường được.

Mai Truyền Kỳ điều chỉnh chỗ ngồi, lại nhìn số phiếu của ba ứng cử viên, số phiếu Uông Nguyên sắp lên tới 400.


000: “Mình mới ngủ một giấc, số phiếu Uông thượng tướng vọt qua Cổ đại tướng cùng Mai thượng tướng, quả thực nghịch chuyển lớn a.


Mai Chính Quân nói: “Một giấc này là một ngày một đêm.


Nghe nói người mang thai rất dễ ngủ, hiện tại nhìn thấy quả nhiên là thật.

“Ghế ở đây ngủ không thoải mái, đều là tỉnh một hồi, ngủ một hồi.


Mai Truyền Kỳ uống một hớp dịch dinh dưỡng: “Đại hội bỏ phiếu thật tốn thời gian.


“400.

000, số phiếu Uông thượng tướng đã vượt quá 400.

000.

” Có người ngồi phía sau lên tiếng: “Xem ra Mai gia chúng ta không có hy vọng đoạt được vị trí đại tướng.


Mai Truyền Kỳ cùng Mai Chính Quân nhìn nhau, im lặng uống một ngụm dịch dinh dưỡng.

Cậu cảm thấy lão tổ tông căn bản không muốn Mai Chấn Thu làm đại tướng, chẳng qua là để Mai Chấn Thu tham dự cho đỡ ghiền mà thôi.

Người chân chính muốn nâng đỡ hẳn là Uông Nguyên này, nếu không, một người cũng không có bối cảnh gì sao có thể được bầu nhiều như vậy?
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, đại hội bỏ phiếu sắp tới gần kết thúc.

Số phiếu của cả ba cũng giảm tốc độ lại, hiện tại số phiếu thấp nhất là Cổ Uyên, chỉ có hơn 390.

000, không quá 400.

000, hai người kia thì đã hơn 400.

000.

Sắc mặt Cố Uyên rất khó coi, số phiếu của hắn đã thua một quãng, cho dù tất cả những người phía sau bỏ phiếu cho hắn, cũng không cách nào vượt qua hai người phía trước.


Đột nhiên, tất một tiếng: “Bỏ phiếu kết thúc.


Mọi người đều nhìn vào ba ứng cử viên.

“Vị trí thứ nhất là Uông thượng tướng với 408.

712 phiếu, thứ hai là Mai thượng tướng với 408.

503 phiếu, thứ ba là Cổ…”
Phát thanh viên dừng một chút, lại nói tiếp: “Cổ thượng tướng, số phiếu là 393.

664.


Hiện tại Cổ Uyên không còn là đại tướng, chức vị tất nhiên sẽ trở về vị trí thượng tướng như cũ.

Cổ Uyên nắm chặt nắm đấm, đáy mắt chợt lóe vẻ hung tàn.

Mai Chấn Thu không thể tin trừng mắt nhìn Uông Nguyên, hắn cùng Uông Nguyên hơn kém nhau 200 phiếu mà thôi.

Làm thế nào mà một người không có bối cảnh lại được nhiều phiếu như vậy.

Uông Nguyên đáy mắt chợt lóe kinh ngạc, rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.

Mai Truyền Kỳ khẽ mỉm cười, Mai Chấn Thu cùng Uông Nguyên chỉ cách nhau hơn 200 phiếu, nhất định là cố ý làm như vậy mới không khiến Mai Chấn Thu cảm thấy Mai gia không cố gắng hết sức trong việc bỏ phiếu.

“Từ hôm nay trở đi, Uông Nguyên Uông thượng tướng bắt đầu bổ nhiệm đại tướng, hy vọng Uông đại tướng sẽ khiến Diroya tinh cầu càng thêm cường thịnh hơn…… Tiếp theo, mời Uông đại tướng đeo huy chương đại tướng lên vai.


Tất cả các sĩ quan đứng dậy vỗ tay nhiệt liệt, nhìn hai binh lính nâng khay để huy chương đại tướng đi đến trước mặt Uông Nguyên, đeo quân hàm cho Uông Nguyên.

“Toàn thể cúi chào.


Toàn bộ sĩ quan đứng nghiêm, hướng Uông Nguyên cúi chào.

Uông Nguyên cũng chào theo quân lễ, tuyên bố: “Đại hội bỏ phiếu chính thức kết thúc.



Cổ Uyên sắc mặt âm trầm đi ra khỏi phòng, liền thấy một đám thượng tướng hướng bọn họ đi tới, trong đó có mấy thượng tướng từng thân cận hắn.

Hắn khẽ mỉm cười, đang định tiến lên chào hỏi, lại nghe bọn họ cười nói: “Uông đại tướng, chúc mừng, chúc mừng ngài được bổ nhiệm đại tướng, về sau còn phải nhờ Uông đại tướng chiếu cố nhiều hơn.


Đám thượng tướng kia như không nhìn thấy Cổ Uyên, mỗi người đều vây quanh Uông Nguyên, làm Cổ Uyên tức giận trừng đỏ mắt.

Ngay cả những thượng tướng Xa gia tới sau, cũng dồn dập hướng Uông Nguyên chào hỏi.

Hiện tại, toàn bộ ba mươi tầng đều lấy Uông Nguyên làm vai chính, Cổ Uyên giống như một diễn viên quần chúng, bị đẩy sang một bên.

“Sớm biết Cổ Uyên không được chọn, Xa gia chúng ta nên tuyển ra một người ứng cử vào vị trí đại tướng, hiện tại lại bị người khác cướp đi vị trí này, thật là lãng phí một cơ hội lớn.


Một tên thượng tướng Xa gia nhỏ giọng nói, thế nhưng, vẫn là bị Cổ Uyên đang nghiêm túc nghe lén bọn họ nói chuyện nghe được.

Sắc mặt Cổ Uyên càng thêm khó coi.

Lúc nghe tin hắn kết hôn với Xa Tu Nam, Xa gia một kẻ hai kẻ đều đến nịnh bợ hắn, hiện tại hắn không phải đại tướng, liền đến bỏ đá xuống giếng.

Cổ Uyên bây giờ không còn mặt mũi ở lại, đang chuẩn bị rời đi thì nghe có người kêu: “Cữu bá.


Vừa nhìn thấy Phong Kính Đằng, lập tức khôi phục nụ cười thân thiết như cũ: “Tĩnh Đằng, sao con lại đến đây?”
Vẫn là cháu trai tri kỷ, cữu bá không trúng cử nhưng vẫn tự mình đến đón.

“Con có chuyện muốn tìm Uông đại tướng, có chút công việc cần phải bàn giao.


Cổ Uyên sắc mặt khẽ biến.

Hắn từng làm đại tướng, tất nhiên hiểu Phong Tĩnh Đằng nói bàn giao công việc là chỉ chuyện của đội Ẩn Ảnh, một khi đội quân này được giao cho Uông Nguyên, như vậy những sĩ quan xuất thân từ đội Ẩn Ảnh, cũng chính là thuộc hạ trung thành tuyệt đối của hắn, đều sẽ toàn bộ rơi vào tay Uông Nguyên.

Nói cách khác, hần lớn quyền lực trong tay hắn sẽ bị tước đoạt, những nỗ lực sẽ hủy trong một sớm một chiều.

KHÔNG!
Hắn tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện như vậy.

Cổ Uyên nhanh chóng lấy lại tinh thần, cười nói: “Mọi người đều đang chúc mừng Uông đại tướng, con hiện tại giao công tác không phải phá hỏng niềm vui của mọi người sao.


Hắn vừa nói vừa dẫn Phong Tĩnh Đằng vào thang máy còn trống, khi cửa thang máy đóng lại, hắn thấy đám người Bàng Vinh Lợi, Hàn Thâm,… cười cười đi về hướng Uông Nguyên.

Cổ Uyên không khỏi siết chặt nắm đấm.


Phong Tĩnh Đằng ánh mắt âm trầm nhìn Cổ Uyên: “Cữu bá, người đừng nản chí, chỉ là thất bại mà thôi, về sau vẫn sẽ có cơ hội ngồi lại vị trí đó nữa.


Cổ Uyên tức giận rống to: “Không thể lại có cơ hội nữa.


Bây giờ trong thang máy không có ai, hắn cũng không cần phải kìm nén lửa giận trong lòng.

Xa gia lần này ủng hộ hắn trong đại hội bỏ phiếu, một là xem mặt mũi hắn là bạn lữ Xa Tu Nam, hai là hắn trong quân giới còn có nhân mạch, cơ hội lần nữa đạt được vị trí đại tướng vô cùng lớn.

Nhưng hắn hiện tại không trúng cử, những người mà hắn từng xem là nhân mạch đều sẽ dần dần rời hắn mà đi, tựa như Phong Tĩnh Đằng, muốn đem đội Ẩn Ảnh giao cho Uông Nguyên.

Vì vậy, Xa gia sau này sẽ không ủng hộ hắn như ngày hôm nay, bọn họ muốn chọn, sẽ chỉ chọn người Xa gia, mà hắn hiện tại đã bất hòa với Mai Phi Trần, muốn được nhiều người chống lưng căn bản là không có khả năng.

Phong Tĩnh Đằng nhíu mày: “Cữu bá cho dù không được chọn làm đại tướng, nhưng người bây giờ vẫn là thượng tướng, quyền lực cũng rất lớn rồi.


Cổ Uyên vẻ mặt trầm nộ: “Con thì biết cái gì!”
Quyền lực đại tướng lớn hơn thượng tướng rất nhiều, hơn nữa còn có rất nhiều thượng tướng đến nịnh bợ hắn, nhưng sau khi về lại thượng tướng, sẽ mất đi rất nhiều quyền lực.

Huống chi Cổ gia chỉ là một gia tộc nhỏ, đều sẽ bị thượng tướng các đại gia tộc áp chế.

“Con không hiểu.

” Phong Tĩnh Đằng thản nhiên nói.

Anh không hiểu cữu bá luôn luôn thân thiết, tại sao đột nhiên biến thành một người chú trọng quyền lực như vậy.

Cổ Uyên tựa hồ nghĩ tới cái gì, vội bắt lấy ống tay áo Phong Tĩnh Đằng: “Tĩnh Đằng, ta cần con giúp ta một chuyện.


Trong mắt Phong Tĩnh Đằng thoáng qua một tia châm chọc: “Cữu bá, người còn muốn con giúp người cái gì? Con đã yêu cầu tất cả người của mình bỏ phiếu cho cữu bá, cũng vận dụng quyền lợi đội Ẩn Ảnh, để những sĩ quan xuất thân từ đội Ẩn Ảnh đều bỏ phiếu cho người.

Như vậy, người còn không hài lòng sao?”
 
 
     
------oOo------
     
Chương 372
Nguồn: EbookTruyen.

VN


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.