Hai phút sau, Phong Tĩnh Đằng còn đang ở ngoài hành lang nỗ lực hô to ‘Truyền Kỳ, anh yêu em’
Tim các phù rể đều phát đau.
Đương nhiên, bọn họ không phải đau lòng cho cổ họng Phong Tĩnh Đằng, mà là đau lòng số tín dụng điểm đã đốt lên tới sáu trăm triệu, nếu còn tiếp tục như vậy, sẽ đột phá đến một tỷ, trở thành lễ cưới tốn kém nhất trong lịch sử.
Khán giả đang xem kênh nhìn video vẫn đang phát sóng trực tiếp, buồn bực chuyển kênh, nào ngờ kênh nào cũng đều phát sóng trực tiếp về Phong Tĩnh Đằng, tức giận chửi ầm lên đồ kẻ lắm tiền.
Bất quá, cũng làm cho bọn họ nhìn thấy Phong Tĩnh Đằng là thật tâm yêu thích Mai Truyền Kỳ, nếu không, làm sao sẽ cam lòng tiêu tốn nhiều tín dụng điểm như vậy, còn phát sóng trực tiếp trên các kênh hô to ‘anh yêu em’.
Trên hành lang, Tống Văn Vũ đứng sau cùng nhóm phù rể lặng lẽ lấy thông tấn khí ra, chuẩn bị gọi cho Mai Truyền Kỳ, nào ngờ bị Liên Trạch Dương tinh mắt phát hiện hành động của hắn.
“Không cho gọi Truyền Kỳ, nếu không sẽ không tính.”
Tất cả mọi người nhìn về phía Tống Văn Vũ.
Tống Văn Vũ cười cười, đành cất thông tấn khí vào túi.
Các binh sĩ đội Ẩn Ảnh đang xem phát sóng trực tiếp, thực sự không đành lòng nhìn thiếu tướng của mình tiếp tục gọi, hai mặt nhìn nhau, sau đó rống to: “Ai có thông tấn khí, mau gọi cho Mai Truyền Kỳ đi, bảo cậu ta ra ngoài nhìn bạn lữ đáng thương của mình.”
“Chỉ có các sĩ quan cấp tá mới được dùng thông tấn khí.”
“Vậy nhanh chóng tìm Nghiêm đại tá gọi cho Mai Truyền Kỳ.”
Lúc này, Mai Truyền Kỳ đang trong phòng, cậu tò mò Liên Trạch Dương sẽ làm sao gây khó dễ cho Phong Tĩnh Đằng, mười hai phút trôi qua, bên ngoài một chút động tĩnh cũng không có.
Cậu buồn chán đứng lên, đi tới đi lui trong phòng.
Số 2 trêu ghẹo: “Truyền Kỳ, có phải là không kịp đợi nữa không?”
Mai Truyền Kỳ quay đầu, liền đối diện ống kính máy ảnh, bất đắc dĩ nói: “Ống kính của anh có thể đừng áp sát đến như thế được không, anh như vậy cũng có thể làm phim tài liệu được đấy.”
Số 2 lui về phía sau năm bước.
Đúng lúc này, thông tấn khí của Mai Truyền Kỳ vang lên.
Cậu thấy mã số xa lạ, nghi ngờ nhận cuộc gọi, liền nghe đối phương nói: “Số 33333, tôi ra lệnh cho cậu ngay bây giờ mở cửa phòng.”
Mai Truyền Kỳ sững sờ, sau đó, thông tấn khí liền bị cúp.
Cậu nghi hoặc nhìn thông tấn khí.
Giọng nói vừa rồi hình như là của Nghiêm đại tá đi?
Nhưng mà, sao anh ta lại gọi cho mình?
Lẽ nào Nghiêm đại tá đang đứng trước cửa?
Mai Truyền Kỳ không suy nghĩ nhiều, đi tới cửa phòng.
“Baba, ba không thể ra ngoài.” Mai Nguy Hiểm lập tức ngăn Mai Truyền Kỳ lại.
Nhóc biết Thái Dương thúc thúc đang dùng phương pháp gì để gây khó dễ cha, cho nên, không thể để ba ra ngoài được.
“Baba, có việc…”
“Không được.” Mai Nguy Hiểm ngắt lời, còn đẩy cậu vào phòng vệ sinh: “Không có lệnh của con, không được phép ra ngoài.”
“Nhưng mà…”
Mai Nguy Hiểm không chờ baba nói hết lời liền đóng cửa phòng vệ sinh lại.
Mai Truyền Kỳ im lặng đứng tại chỗ.
Nghĩ thầm Nghiêm đại tá chắc không phải có chuyện gấp cần tìm mình đâu nhỉ, nếu không, cũng không phải chỉ bảo cậu mở cửa phòng không thôi.
Bất quá, tại sao Nghiêm đại tá sao có thể đến tham gia tiệc cưới của cậu cùng Phong Tĩnh Đằng?
Trong lúc Mai Truyền Kỳ đang tự hỏi, Mai Nguy Hiểm bên ngoài liền chuẩn bị, sau đó mở cửa phòng.
Người bên ngoài đều vui mừng, cuối cùng cũng gọi được người ra.
Bất quá, ra tới là con của Phong Tĩnh Đằng Mai Nguy Hiểm: “Cha ơi, cha đã thông qua cửa ải này của Thái Dương thúc thúc rồi, hiện tại ba đang ở bên trong chờ cha.”
Thịnh Hoa kêu to: “Má ơi, từ đầu đến giờ chỉ với mười phút thôi, 2 tỷ a, 2 tỷ tín dụng điểm đã bay đi rồi!”
Những người khác cũng vui mừng nhìn vào bên trong, bỗng trở nên ngẩn ngơ.
Số 1 cầm camera, xoay ống kính một cái đưa hướng về trong phòng.
Khán giả thấy có vô số Mai Truyền Kỳ xuất hiện, có đứng, cũng có ngồi, có cười, cũng có nhàn nhã tự tại, toàn bộ thống nhất đều nhìn ra cửa.
Mọi người sững sờ.
Chuyện gì xảy ra? Sao lại nhiều Mai Truyền Kỳ như vậy?
Khán giả đang xem kênh trực tiếp cũng nghi hoặc, hình ảnh bỗng khôi phục lại kênh như cũ, tiếng mắng lần thứ hai vang lên, đang lúc cao trào bỗng không chiếu nữa.
Có người giận dữ, cầm thông tấn khí trực tiếp gọi cho tổng bộ tinh võng, yêu cầu bọn họ tiếp tục phát sóng trực tiếp tình cảnh Phong thiếu tướng nghênh tiếp bạn lữ.
Nhất thời, thông tấn khí tổng bộ tinh võng vang lên không ngừng, như một tổ ong vò vẽ, tất cả đều là âm thanh thông tấn khí vang lên, thậm chí có người gọi tới lão tổng.
Có thể tưởng tượng được, có thể trực tiếp gọi cho lão tổng tinh võng, khẳng định không phải là người bình thường.
Lão tổng tinh võng liên tục nhận được các cuộc gọi của nhân viên chính trị cùng sĩ quan cao cấp, liền vội vàng gật đầu đáp ứng phát sóng trực tiếp.
Tiếp đó, hắn gọi cho Vi Nghị Kiệt.
Vi Nghị Kiệt nhận máy, có chút bất ngờ nhíu mày, đi vào trong góc nói: “Muốn nhìn phát sóng trực tiếp, cũng được, vậy phải miễn toàn bộ phí dụng lúc trước.”
Lão tổng tinh võng không lên tiếng.
Ngẫm lại 2 tỷ tín dụng điểm vừa nãy, làm sao có thể miễn được?
“Không được sao? Không được thì tôi sẽ cúp máy.”
Đối phương nhanh chóng hô: “Chờ đã, giảm một nửa, thế nào?”
Vi Nghị Kiệt làm sao có khả năng nhả ra nhanh như vậy: “Toàn bộ miễn.”
Lão tổng tinh võng nhìn thông tấn khí của mình vang lên không ngừng, cắn răng: “Thành giao.”
Vi Nghị Kiệt cười híp cúp máy, nhờ Số 2 kết nối phát sóng trực tiếp lên tinh võng.
Khán giả lần nữa nhìn thấy vô số Mai Truyền Kỳ xuất hiện trên hình ảnh.
Cửa phòng mở lớn ra, Mai Nguy Hiểm nghịch ngợm nháy mắt với Phong Tĩnh Đằng: “Cha, cha đoán xem, ai là bạn lữ của cha nà?”
Lộ Thao kinh ngạc nhìn người bên trong: “Là dùng hình chiếu toàn tức chế tạo ra nhiều Truyền Kỳ như vậy đi? Cũng quá chân thật rồi đấy, không biết cái nào là thật, cái nào là giả a.”
Mai Truyền Kỳ đứng gần cửa nhất khẽ cười: “Vậy cậu cảm thấy tôi là thật hay giả?”
Thịnh Hoa kích động chỉ vào người này: “Tĩnh Đằng, đây nhất định là thật.”
Mai Truyền Kỳ đối diện dựa vào tường bất mãn nói: “Ngu ngốc, tôi mới là thật.”
Thịnh Hoa: “…”
Hắn có thể nói người làm ra hình chiếu này, kĩ thuật thật sự quá tốt rồi đó.
“Là người nào gây khó dễ cho Tĩnh Đằng?” Tống Văn Vũ hỏi.
Nếu đổi thành nhân vật hình chiếu toàn tức khác, trên người sẽ mang theo ánh sáng nhàn nhạt, hoặc là có thể thông qua tầm mắt của hình chiếu, nhìn ra cảnh vật phía sau, khiến người vừa nhìn cũng biết là hình chiếu làm ra.
Nhưng mà cảnh tượng trước mắt quá chân thật, kỹ thuật vô cùng tân tiến, hình chiếu toàn thức không lộ ra ánh sáng nhàn nhạt, tầm mắt của bọn họ cũng không thể nào nhìn xuyên thấu qua hình chiếu, trước mắt bọn họ như là thực thể hoàn toàn, giống y hệt người thật, ngay cả biểu tình ngôn ngữ cũng sinh động như vậy.
“Tống thúc thúc, là con.” Mai Nguy Hiểm cười khanh khách nói: “Sau khi đi vào, không cho chạm vào ba, cũng không thể nói chuyện với ba, không được dựa quá gần, chỉ có thể dùng đôi mắt phân rõ thật giả, sau khi nhận ra, là có thể trực tiếp đem người đi. Nếu nhận lầm, baba nói sẽ hủy lễ cưới hôm nay.”
Giản Dực cười ha ha: “Nguy Nguy, thật là lợi hại, ta cũng không nhận ai là Truyền Kỳ.”
“Dực, sao ngay cả cậu mà cũng không nhận ra tôi, thật sự là quá thất vọng rồi.” Mai Truyền Kỳ đứng dưới ánh đèn nhìn Giản Dực lộ vẻ thất vọng.
Giản Dực chỉ vào Mai Truyền Kỳ nói chuyện: “Đây nhất định là thật rồi.”
Tất cả Mai Truyền Kỳ trong phòng lập tức nói: “Dực, tôi mới là thật, hắn là giả.”
Giản Dực: “…”
Phong Tĩnh Đằng nhìn vô số Mai Truyền Kỳ, bất đắc dĩ mở miệng: “Con à, con dự định không cho cha đón được ba con sao?”
Mai Nguy Hiểm vô tội nhìn Phong Tĩnh Đằng: “Cha ơi, nếu người thích baba nhiều năm như vậy, nhất định sẽ dễ dàng nhận ra ai là ba, đúng không ạ?”
“Ha ha.” Những người khác không chút khách khí cười ra tiếng.
Trác Quân nhịn cười: “Phong thiếu tướng, anh vẫn nên nhanh chóng nhận ra ai là Truyền Kỳ đi.”
Phong Tĩnh Đằng đi lên vài bước, nghiêm túc đánh giá Mai Truyền Kỳ đầu tiên.
Mai Truyền Kỳ cả giận nói: “Phong Tĩnh Đằng, nếu không nhận ra lão tử, đêm nay anh đừng hòng lên giường.” =)))
Phong Tĩnh Đằng: “…”
“Ha ha.” Mọi người cười lớn.
Phong Tĩnh Đằng đỡ trán: “Con à, những câu này là ai thiết lập vậy.”
Cái này so với lễ Tân niên Nghiêm đại tá dẫn một đám người mang mặt nạ còn khó hơn, ít nhất anh có thể từ miệng để nhận ra được Mai Truyền Kỳ.
Nhưng trước mắt đều giống nhau như đúc, làm sao có thể nhận ra được?
Mai Nguy Hiểm chớp chớp mắt: “Cha à, lời của cha là có ý gì? Con không thiết lập gì nha? Người này là ba, ba muốn nói gì, con làm sao quản được.”
Muốn lừa nhóc à, nhóc mới không rơi vào bẫy của cha đâu.
Phong Tĩnh Đằng thở dài.
Con trai anh thật thông minh, quả nhiên không dễ lừa được.