Từ miệng của Hệ thống Chủ thần, thế giới Chủ thần được tạo ra bởi "Chủ Thần", sức mạnh của Chủ Thần là sức mạnh của thế giới, hệ thống chịu trách nhiệm quản lý tất cả các thế giới được Chủ Thần tạo ra.
Chủ Thần không phải là con người, nó là một thực thể, với những quy tắc không thể vượt qua.
"Quy tắc?" Lâm Khách đăm chiêu, vừa xem hướng dẫn trên màn hình về "Thi trấn hoa hồng băng."
Hệ thống Chủ thần: "Đúng thế, Chủ Thân thiết lập quy tắc điểm, quy tắc đổi, quy tắc phần thưởng ở các phó bản và cả các quy tắc trừng phạt. Phần này không thuộc về quyền của hệ thống."
Dường như Lâm Khách thấy được bóng dáng của viện trưởn: "Sau đó thì sao?"
Giọng nói điện tử của hệ thống hạ xuống.
Hệ thống Chủ thần: "Sau đó như ký chủ thấy, đám Boss trong phó bản và người như lửa với nước, lúc đầu là người chơi không ngừng bị đào thải, nhưng con người là những cá thể có tinh thần học tập, đợi đến khi người chơi thích ứng được quy tắc, bắt đầu cướp bóc vô hạn trong các phó bản, dần dà Boss không chịu nổi gánh nặng nữa, bắt đầu bị dị hóa. Nếu là trước đây, chủ nhân sẽ trực tiếp áp dụng quy tắc xóa bỏ, phá hủy toàn bộ thế giới rồi xây dựng lại trật tự, thế nhưng..."
Hệ thống dừng lại một lát, dường như cũng thấy khó hiểu.
Hệ thống Chủ thần: "Bây giờ chủ nhân lại không làm như thế."
"Không làm như thế?" Lâm Khách cũng thấy lạ, "Chẳng lẽ vì người chơi phát triển quá nhanh, không có cách nào xóa bỏ trực tiếp?"
Lời nói của Lâm Khách cẩn thận không mạo phạm đến Chủ Thần, vì thế lại kích thích hệ thống Chủ thần, nó lại phát ra vài tiếng điện tử kích động ngắn ngủi.
Hệ thống Chủ thần: "Sao có thể được! Người chơi hèn hạ sao có thể đụng đến chủ nhân được! Hãy để hệ thống tìm trong trí nhớ của cậu một ví dụ dễ hiểu.
Qua kiểm tra, thế giới nơi ký chủ sinh sống đã từng trải qua tràn ngập chiến tranh, thường xuyên xảy ra tình trạng một nước mạnh hơn xâm chiếm một nước yếu hơn, nhưng ký chủ đã từng thấy ai trong số họ muốn khiêu chiến với thế giới Chủ thần chưa?
Ngay cả dược liệu và năng lượng những người đó đánh nhau đều đến từ thế giới Chủ thần, và khi bọn họ tan thành cát bụi, tất cả những thứ đó sẽ trở về thế giới Chủ thần...
Không ai có thể khiêu chiến với chủ nhân! Đừng nói đến việc không thể xóa bỏ người chơi, điều đó thật sự nực cười!"
Giọng điệu của hệ thống đều đều, làm cho Lâm Khách còn tưởng mình đang nghe giọng máy đọc tài liệu. Cậu cảm thấy khá sốc với cách lấy ví dụ của hệ thống nhưng cậu vẫn hiểu ý trong đó.
Nghĩ cẩn thận lại thì đúng là như thế, nếu Chủ Thần muốn xóa bỏ thế giới một lần nữa, cũng chẳng cần để ý những người chơi đó mạnh bao nhiêu, giống như Trái Đất hay cả vũ trụ cũng không quan tâm đến con người có thể tạo ra pháo binh mạnh đến mức nào.
Lâm Khách nhíu mày: "Hắn không lựa chọn xây dựng lại thế giới, sau đó thì sao?"
Hệ thống Chủ thần đang còn kích động vì chủ nhân, trong nháy mắt hạ âm thanh xuống, lần này rơi thẳng xuống đáy.
Hệ thống Chủ thần: "Sau đó chủ nhân biến mất. Ý thức của chủ nhân đã từng như biển lớn, đột nhiên trở nên nhỏ giọt như hạt mưa, rơi vào trong phó bản...Ký chủ có thể không hiểu được điều đó khó khăn như nào, giống như cắt ký chủ thành hàng trăm, tỷ mảnh nhỏ!"
Lâm Khách không thể nhịn được nữa: "Cậu đừng so sánh nữa."
Hệ thống Chủ thần: "...À, tóm lại chính là, khi chúng tôi vất vả tìm được chủ nhân, hơn nửa giúp chủ tận tập hợp phần lớn ý thức, chủ nhân liền biến thành thực thể mà cậu nhìn thấy trong không gian phòng làm việc, trạng thái rất kém. Ngài ấy không chỉ không thể ra lệnh cho chúng tôi, còn để lại một quy tắc không rõ ràng."
Nói xong, Hệ thống Chủ thần biến ra một thiết bị quản lý ở trước mặt Lâm Khách, tiến vào giao diện chọn phó bản, vẽ lung tung gì đó.
Ở dưới cùng của màn hình hiện số liệu qua cửa đỏ như máu là 0, hoa văn xe khuất như tầng sương mù, ở đó một một hình khóa nhỏ màu xám. Trong sương mù, hình ảnh rất sâu, giống như ẩn chứa một thế giới khổng lồ, góc trên bên phải hiển thị cấp phó bản là S+.
Góc dưới bên phải hiên thị số người khiêu chiến, 0; Số lượng người khiêu chiến, tất cả người chơi.
Lâm Khách nhíu mày, phó bản này không ai khiêu chiến. Hơn nữa lại yêu cầu tất cả người chơi.
Hình như để giải đáp thắc mắc của cậu, hệ thống Chủ thần kiên nhẫn giải thích.
Hệ thống Chủ thần: "Đúng thế, sau khi chủ nhân quay về, chúng tôi phát hiện ra phó bản mới này. Phó bản này yêu cầu phải vượt qua một phó bản cấp S một cách hoàn hảo trước, sau khi mở ra toàn bộ người chơi bắt buộc phải đi vào. Không chỉ thế, phó bản này không có giới thiệu bối cảnh, không có bất kỳ gợi ý nào, không có điều kiện trừng phạt và khen thương, ngay cả hệ thống cũng không biết quy tắc để qua cửa."
Lông mày Lâm Khách nhíu càng chặt, nghe có vẻ không tốt lắm, thay vì nói là một phó bản, càng giống một tòa án thế giới Chủ thần chuẩn bị từ lâu, để phán xét tất cả người chơi.
Lâm Khách nghĩ đến gì đó, thăm dò hỏi: "Nếu như vẫn không thể vượt qua phó bản cấp F một cách hoàn mỹ, phó bản này vĩnh viễn không thể mở ra đúng không?"
Lâm Khách không giống với những người chơi có ham muốn chinh phục, đối với cậu mà nói, thay vì mở hộp Pandora một cách bừa bãi, chi bằng ngay từ đầu đựng chạm vào nó. Dù sao cuộc sống không phải là một trò chơi phải vượt qua cửa ải cuối cùng, đến một lúc nào đó sẽ tìm thấy vị trí thích hợp để bản thân sống sót.
Cậu chỉ là một người đi làm thuê, không phải đáng cứu thế.
Không ngờ, câu trả lời của hệ thống làm cho sắc mặt Lâm Khách trầm xuống.
Hệ hống Chủ thần: "Không, nhất định phải mở phó bản này."
Lâm Khách: "Tại sao?"
Hệ thống Chủ thần: "Bởi vì phần lớn ý thức của chủ nhân đều ở phó bản này. Thế giới Chủ thần vận hành dựa vào ý thức của chủ nhân, bây giờ chủ nhân không còn nữa, cậu nhìn thấy thế giới Chủ thần cũng chỉ là một vỏ rỗng mà thôi, nếu phó bản này quá lâu không thể vượt qua...Thế giới Chủ thần không thể chống đỡ được quá lâu nữa, rất nhanh sẽ sụp đổ."
Lâm Khách im lặng một lúc, không thể tin được nói lại: "Vậy tôi có thể hiểu là, chủ nhaan của các cậu...cũng chính là Chủ Thần, mặc dù không xóa bỏ thé giới này nhưng vẫn muốn vứt bỏ nó, khóa gần hết ý thức của mình ở phó bản cuối cùng cấp S+, ngoại trừ đi vào phó bản để giải phóng ý thức Chủ Thần, nếu không thế giới bên ngoài khi mất đi sự ban phước của Chủ Thần, nhanh chóng tan rã."
Hệ thống Chủ thần: "Ký chủ thật là thông minh!"
Lâm Khách: "..."
Cậu cảm thấy bị PTSD, không bao giờ muốn nghe hệ thống Chủ thần khen nữa.
Đối tượng phục vụ của cậu là những mảnh vỡ ý thức của Chủ thần, trong đầu thấy khó hiểu...Đây là thông tin gì đây? Vị Chủ Thần này muốn làm cái gì, vì sao lại nhịn đau chia cắt mình thành những mảnh nhỏ, đúng là khó hiểu!
Hơn nữa ý thức của Chủ Thần và Boss trừng phạt có liên quan gì đến nhau? Boss trừng phạt chings là thực thẻ hóa từ mảnh vỡ ý thức của Chủ Thần?
Những vấn đề này, phải cần Lâm Khách đi tìm để giải mã tiếp.
Cũng may chuyện vượt qua phó bản cấp S không nằm trên đầu cậu. Lâm Khách lạc quan nghĩ, chuyện khiêu chiến phó bản có độ khó cao như thế, tất nhiên là người chơi cao cấp quan tâm. Cậu quyết định bình tĩnh, hoàn thành công việc trước, giải quyết chuyện trước mắt đã rồi tính sau.
Vấn đề hiện tại là – Thị trấn hoa hồng băng.
Lâm Khách mở lại phần giời thiệu.
Phó bản này giống như phó bản "Món đồ chơi trẻ em trong đêm kinh hoàng", cũng là một phó bản mới nâng cấp.
Nó vốn là một phó bản cấp D "Thị trấn hoa hồng", sau khi đào thải một nhóm người chơi trước đó, nâng cấp thành phó bản cấp C "Thị trấn hoa hồng băng", cũng chính vì thế, trên diễn đàn gần như không có thông tin gì, người chơi chỉ chia sẻ một ít truyền thuyết về hoa hồng, lên án hành vi giết người của Boss ở trong phó bản. Tăng thêm cảm giác sợ hãi mà thôi.
Hơn nữa, độ khó của nó vượt xa "Cô nhi viện", bởi vì số lượng người chơi vào phó bản là một trăm người, số điểm cần thiết để đi vào là mười điểm.
Lâm Khách xem lại thông tin đối tượng cần giúp đợ mà hệ thống đã chuẩn bị kỹ cho cậu.
"Người đàn ông mù" là Boss trong phó bản, bởi vì ngây thơ, lại không nhìn thấy gì, rất nhiều người chơi phát hiện có thể qua cửa bằng cách lừa Người đàn ông mù làm đối phưởng tưởng mình đã lấy được đạo cụ quan trọng, từ đó tìm thấy đường tắt qua cửa. Sau khi tin này được lan đi, rất nhiều người làm theo, dẫn đến tỷ lệ lỗi của Người đàn ông mù ngày càng tăng, cũng khiến dối phương đa nghi, tích cách bạo lực hơn.
Nói tóm lại chính là cậu chuyện xưa "Dẫn sói đến", bây giờ cho dù Người đàn ông mù có lấy được đạo cụ qua cửa hay không, cũng không để người chơi qua dễ dàng nữa.
Có thể hiểu, nếu để người chơi qua cửa dẫn đến sai lầm, chi bằng không tha một ai cả.
Lâm Khách: "..." Mặc dù nói việc xây dựng lại lòng tin rất phiền phức, nhưng nếu chỉ còn cách như vậy thì cũng không phải là khó.
Vấn đề là đao cụ qua cửa là hoa hồng, bây giờ đổi thành một bông hoa hồng băng.
Nói thật, cậu không lạc quan lắm.
"Đi vào trước rồi tính." Lâm Khách nhìn số lượng người chơi không nhừng tăng lên, không chút do dự bấm vào xếp hàng.
Tình thế bức bách, tất cả phó bản từ cấp C trở xuống có hàng chục nghìn người xếp hàng, hầu hết người chơi không ddue điểm đều đợi ở phó bản cấp C, Lâm Khách chỉ còn mười một điểm, dựa theo quy tắc mỗi ngày trừ một điểm hành động, số ngày xếp hàng tối đa cậu có thể đợi là mười một ngày.
Mà một phó bản cấp F cần đến ba ngày, thời gian yêu cầu của phó bản cấp C chắc chắn sẽ dài hơn ba ngày, nếu cậu không ra tay, chỉ sợ là không có cơ hội đi vào.
Hy vọng lần này không trừ điểm của cậu.
Dựa theo giọng nói cổ vũ của hệ thống, lần thứ hai Lâm Khách bị một luống sáng bao quanh.
Lần này cậu đã quen thuộc nên nhắm mắt lại, thậm chỉ cảm nhận được cả cảm giác không trọng lực trong không gian truyền tống.
Trong nháy mắt, khi ánh sóng biến mất khỏi người cậu, sự ấm áp trong phòng bị gió lạnh và sương mưới kéo đi, Lâm Khách run rẩy, theo bản năng ôm chặt lấy vai.
Bên tai cũng vang lên tiếng gió luồn qua cỏ cây, trong gió có mùi hương cực nhạt, nhưng trong nháy mắt liền tan đi.
Khi ngửi lại là mùi rỉ sắt gay mũi.
Trong lòng Lâm Khách căng thẳng, trợn mắt trong gió lạnh.
Hệ thống Chủ thần: "Nhắc nhở kích hoạt đạo cụ làm ấm, người chơi có muốn kích hoạt đạo cụ hay không? Đạo cụ bị động không thể tháo rời khi kích hoạt."