Tây Du: 81 Kiếp Nạn Bị Chơi Hỏng Rồi

Chương 89: Kim Cô La Hán



Chương 89: Kim Cô La Hán

Thế công qua đi, Đường Tăng thu hồi Vô Địch Kim Chung, thoáng điều tức 1 chút, sau đó hướng về phía góc khuất hô:

“Còn chưa chịu ra nữa sao La Sát công chúa? Hay ngươi muốn được gọi là Tiểu Điềm Điềm? Hoặc là… Kim Cô La Hán!”

Chí Tôn Bảo không sợ trời không sợ đất, cũng hùa theo kêu:

“Tiểu Điềm Điềm! Nàng mau ra đây đi! Tiểu Bảo Bảo của nàng ở đây nè!”

Từ trong bóng tối, 1 bóng hình “yểu điệu” bước ra, cất lên giọng lanh lảnh:

“Cuối cùng thì ngươi là ai? Làm sao biết được thân phận thực sự của bổn toạ!?”

Người đến chính là La Sát công chúa, Ngưu phu nhân của Ngưu Vương, Tiểu Điềm Điềm của Chí Tôn Bảo. Tất nhiên, đó chỉ là bề ngoài thôi, còn bên trong, kẻ này chính là Kim Cô La Hán.

Năm xưa, nghe đồn hầu cận của Thông Thiên Thánh Nhân có 7 vị tiên nhân pháp lực cao cường, được gọi là Tuỳ Tùng Thất Tiên. Trong đó, có 1 vị tên là Mã Toại, thần thông, pháp bảo đều gắn liền với vòng Kim Cô, nên hắn còn được gọi là Kim Cô Tiên.

Sau khi Tiệt giáo bại vong, tan rã, Kim Cô Tiên đầu quân cho Tây phương, được phong làm Kim Cô La Hán. Hiện tại, hắn đang là 1 trong những thân tín đắc lực nhất của Đăng Quang Cổ Phật, thuộc quá khứ Phật nhất mạch.

Lại nói, lần này Kim Cô La Hán bị nh·iếp vào Sát Na Giới này cũng giống như bọn người Đường Tăng vậy. Chân thân, chân linh xen kẽ, giao thoa giữa hư (Sát Na Giới) và thực (chân giới). Cho nên, thực lực hắn hiện nay là cường giả cảnh giới Đại La hậu kỳ chân chân chính chính.

Bởi vậy mới thấy, những lần reset trước, Đường Tăng và Độn Khứ không hề c·hết oan tí nào.

Kim Cô La Hán cũng bị giới hạn “nhập vai” giống như Đường Tăng, nên hắn cũng không thể hoá về hình dạng thật được. Nên từ nãy tới giờ, là “Tiểu Điềm Điềm” đang dùng ánh mắt g·iết người nhìn Đường Tăng, làm Đường trưởng lão của chúng ta ớn lạnh vô cùng.

“Đừng! Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta có được không? Ta thấy nó ‘gay cấn’ như nào ấy!”

“Nhiều lời nhảm nhí! Cuối cùng thì ngươi là ai?”

“Nếu ngươi đã thành tâm muốn biết! Thì ta xin thành thật trả lời! Để đề phòng thế giới bị p·há h·oại, để bảo vệ nền hòa bình thế giới. Bọn ta đại diện cho những nhân vật chính diện, đầy khả ái và ngây ngất lòng người!”



“Bồ Đề Lão Tổ!”

“Đường Tam Tạng!”

“Chí Tôn Bảo! Ta thay mặt cho Tôn Ngộ Không!”

“Trư Bát Giới!

“Sa Ngộ Tịnh!”

“Bọn ta là biệt đội thỉnh kinh! Mang lại nhiều điều tốt đẹp cho chúng sinh! Một tương lai tươi sáng đang chờ đợi bọn ta!”

“Hí hí hí!”

Cuối cùng là tiếng hí dài của Bạch Long Mã được Đường Tăng thả ra, bế mạc màn chào sân. Tất nhiên, sau đó thu hắn về tiếp, chứ lát nữa đánh nhau ai rảnh trông ngựa.

Kim Cô La Hán thấy cảnh này sững sờ chốc lát, sau đó bật thốt lên:

“Các ngươi đều thức tỉnh ký ức?!”

Có vẻ như vừa phát hiện ra 1 bí mật động trời, Kim Cô La Hán quyết định không nhiều lời nữa, phải giải quyết chuyện ở đây nhanh chóng, về lại chân giới, đem chuyện này về bẩm báo với ‘các vị kia’ mới được.

Lúc sắp bị nh·iếp vào Sát Na giới này, Kim Cô La Hán nghe 2 âm thanh rất quen thuộc nhắc nhở mình nhất định phải tìm cách để Ngộ Không tự đeo Khẩn Cô vào. Thông qua đó, hắn cũng biết được phần nào “những vị kia” là ai.

Tất nhiên, hắn cũng có hỏi qua, có cưỡng ép đeo vào được không, thì “họ” trả lời là không được. Bởi vì, việc Ngộ Không tự đeo Khẩn Cô là 1 quy tắc vận hành cốt lõi của thế giới này, nếu cưỡng ép đeo vào cho Ngộ Không, rất có thể sẽ khiến Sát Na Giới xảy ra trục trặc và hắn sẽ không về lại chân giới được nữa.

Kim Cô La Hán không nói nhiều, mỗi bên tay xuất hiện 5 cái vòng, không thiếu không thừa, vừa đúng 10 cái. Nếu không phải lúc còn là Kim Thiền Tử, Đường Tăng có tìm hiểu trước về Kim Cô La Hán, thì hắn tưởng là mình đi nhầm vào kịch bản Huyền Thoại Thập Luân mất.



Phía bên này, nhóm Đường Tăng cũng tập hợp. Mấy thầy trò cũng nhanh chóng lấy v·ũ k·hí ra, sáp lá cà với Kim Cô La Hán.

Thực sự là không còn cách nào khác, thực lực 2 bên cách biệt quá lớn, không có chiến thuật, chiến lược nào bù đắp được cả.

Tình hình cấp bách, cũng chỉ có thể đánh được tới đâu hay tới đó. Câu giờ cho Ngộ Không cùng Song Hà bên kia, đánh thắng Ngưu Vương, sang đây tiếp viện, cũng là 1 biện pháp.

Đường Tăng tế lên Vô Địch Kim Chung trên đỉnh đầu, thân khoác Lục Âm Thiền Y, tay cầm Cửu Bảo Tích Trượng. Sau đó, lại thi triển Địa sát 72 biến – Đại Lực thần thông, cùng La Hán 18 biến – Hàng Long biến đề thăng sức mạnh.

Thấy chưa đủ, Đường Tăng nhai nát 2 viên Thân Thối Trừng Nhãn Hoàn, cùng 1 viên Rocket 1 giờ bạo tăng thực lực, miễn cưỡng đề thăng lên tới Đại La chiến lực, trực tiếp đảm nhiệm vị trí chủ công.

Pháp lực trong người Đường Tăng đột ngột bạo tăng, như nguồn nước ngầm khổng lồ không có chỗ thoát ra, làm kinh mạch, cơ bắp toàn thân hắn căng phồng lên vô cùng thống khổ. Nếu không phải Đường trưởng lão rèn luyện tốt cơ sở thể chất ở giai đoạn Phàm Cảnh, thì có lẽ hiện tại hắn đã nổ tung như pháo hoa rồi.

Đường Tăng cầm Cửu Bảo Trượng công tới như vũ bão, phóng thích pháp lực dư thừa, giảm bớt áp lực cho cơ thể.

Đối mặt với thế công tưởng chừng như vô cùng mạnh mẽ của Đường Tăng, Kim Cô La Hán lại tỏ ra chẳng mấy căng thẳng lắm.

Mười cái kim cô vô cùng linh hoạt, lúc thì bện lại thành xích, lúc thì phóng ra tứ phía, lúc thì kết lại thành 1 lá chắn đơn sơ,… biến hóa khôn lường, công thủ toàn diện.

Một mình Kim Cô La Hán dễ dàng chống lại 4 người, khiến cho thế công của mấy thầy trò dần lâm vào bế tắc.

Cũng còn may, Độn Khứ vẫn đứng ở xa xa q·uấy n·hiễu không ngừng, tạo nên tác dụng mang tính then chốt, làm cho Kim Cô La Hán mấy lần vụt mất cơ hội trực tiếp áp đảo thầy trò Đường Tăng.

Kim Cô La Hán bên ngoài thì thấy ung dung, nhưng nội tâm đã mắng chửi mấy đời nhà Độn Khứ. Tính ra thì Bàn Cổ Đại Thần miễn cưỡng là “thân sinh” của Độn Khứ và Thiên Đạo nên coi như hắn mắng Bàn Cổ đi.

Số là tên Độn Khứ này không trực tiếp tham gia chiến đấu, mà cứ đứng xa xa tụng niệm cái gì:

“Cos cộng cos bằng hai cos cos, cos trừ cos bằng trừ hai sin sin. Sin cộng sin bằng hai sin cos sin trừ sin bằng hai cos sin. Sin thì sin cos cos sin. Cos thì cos cos sin sin dấu trừ…”

Hay là:

“Anh hydro là một. Mười hai cột cacbon. Nitro mười bốn tròn. Oxi mỏi mòn mười sáu. Natri hay láu táu. Nhảy tót lên hai ba. Khiến Magie gần nhà. Ngậm ngùi đành hai bốn. Hai bảy nhôm la lớn. Lưu huỳnh giành ba hai. Khác người thật là tài. Clo ba lăm rưỡi…”



Những câu tụng niệm này bằng 1 cách thần kỳ nào đó, hoàn toàn không ảnh hưởng tới mấy thầy trò Đường Tăng. Ngược lại, Kim Cô La Hán nghe không lọt 1 chữ nào, làm hắn ù tai hoa mắt.

Rồi không biết tên Đường Tam Tạng (Độn Khứ) kia có thể dự đoán được tương lai hay sao, mà mỗi lần hắn sắp tung 1 đòn chí mạng, là tên đó lại tăng lớn cường độ tụng niệm, khiến Kim Cô La Hán nhiều lần bỏ lỡ cơ hội chiến thắng nhanh chóng.

Có mấy lần, Kim Cô La Hán định lao ra, xử lý tên Đường Tam Tạng đó trước rồi. Nhưng đều bị Đường Tăng, Bát Giới, Sa Tăng và Chí Tôn Bảo liều mạng cản lại.

Nhưng sự thật là như thế nào?

Thì ra, không biết từ lúc nào, Đường Tăng đã đưa Nguyệt Quang Bảo Hạp cho Độn Khứ giữ lấy. Thế là, cứ mỗi lần thầy trò Đường Tăng bị trúng đòn chí mạng, Độn Khứ lại dùng Nguyệt Quang Bảo Hạp, quay ngược về quá khứ truyền âm nhắc nhở mấy thầy trò, sửa chữa sai lầm.

Chứ tưởng vượt mấy cấp chiến đấu dễ ăn thế à?

Giữa lúc thế cuộc đang dần bị thầy trò Đường Tăng làm trì trệ, phía bên Ngộ Không, Song Hà và Ngưu Vương cũng vậy, thì Kim Cô La Hán bắt đầu nghi ngờ. Tuy nhiên, ngoài mặt hắn vẫn tỏ vẻ khó chịu vì bị 4 người dây dưa và bị mấy âm thanh nhảm nhí làm lùng bùng lỗ tai.

Một tiếng đồng hồ qua đi, Đường Tăng bắt đầu xuống sức do hiệu lực của Rocket 1 giờ đã hết. Nhận thấy được điều này, Kim Cô La Hán cũng làm ra vẻ như mình cũng đang đuối sức dần.

Trong 1 thoáng nào đó, nhân cơ hội Chí Tôn Bảo cầm Như Ý Kim Cô Bổng quét tới, Kim Cô La Hán giả vờ thất thủ, 2 chiếc vòng vàng b·ị đ·ánh văng ra ngoài.

Điều đó đáng lẽ sẽ không có gì đáng nói, cho tới khi 2 chiếc vòng sắp rơi xuống đất, thì đột ngột chuyển hướng, phóng như chớp về phía Độn Khứ.

Biến cố quá bất ngờ, điểm rơi lại quá gần Độn Khứ, khiến mọi người không kịp trở tay.

Độn Khứ chỉ vừa kịp rút Nguyệt Quang Bảo Hạp ra, chưa kịp làm gì thêm, thì 2 chiếc vòng đã phóng tới. Vòng vàng hơi hở ra 1 khoảng, 1 cái chụp vào miệng, 1 cái khoá cả tay Độn Khứ và cả Nguyệt Quang Bảo Hạp lại với nhau, ghim chặt hắn xuống đất, không thể nhúc nhích.

Sự biến quá đột ngột, phía bên thầy trò Đường Tăng cũng r·ối l·oạn trận thế, sơ hở 1 nhịp. Kim Cô La Hán nắm lấy cơ hội, cả 4 thầy trò, mỗi người 2 vòng, bị ghim chặt xuống đất, giống như Độn Khứ vậy.

Kim Cô La Hán chưa muốn g·iết họ ngay, hắn muốn làm 1 thí nghiệm. Vì vậy, hắn chầm chậm bước tới chỗ Độn Khứ, định lấy Nguyệt Quang Bảo Hạp lên xem sao.

Chiến trường bên kia, Ngộ Không cùng Song Hà vì bị phân tâm bởi chiến cuộc bên này, nên cũng đã để lộ sơ hở. Hỗn Thế Ngưu Vương chớp thời cơ, quạt mạnh La Sát Phiến. Hai người bị gió thổi cay xè, té ngã ra đất, bị Ngưu Vương dùng Tam Xoa Kích chĩa vào cổ, khống chế lại.

Cục diện bây giờ có thể nói là cửu tử nhất sinh.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.