Phế Thê Trùng Sinh

Chương 263: Ai cũng có đôi có cặp



Edit + beta: Iris

Mọi người đang ăn bánh bao đào mừng thọ thì lễ vật của Đại Linh Sư và mấy người cao tổ đế được đưa đến Hành Tinh Cung.

Tiểu Tiểu nhìn đống quà chất cao như núi thì hài lòng, nói với thị vệ của cao tổ đế: "Chúng ta mời các thiên tổ phụ ăn bánh bao đào mừng thọ."

Hắc Tín mỉm cười bưng mâm bánh bao đưa cho thị vệ.

Thị vệ cẩn thận bưng mâm bánh bao rời khỏi đại điện.

Mấy người cao tổ đế đang núp ở góc phòng nhìn lén tình hình trong đại điện, thấy thị vệ bưng mâm bánh bao đào mừng thọ ra thì vội túm người lại, kéo vào một góc, hung dữ hỏi: "Mâm bánh bao đào mừng thọ này là thưởng cho ngươi đúng không?"

Thị vệ vội nói: "Đây là tiểu điện hạ tặng cho các đế tổ ngài."

Mấy người cao tổ đế lập tức tâm như nở hoa: "Tiểu, Tiểu Tiểu tặng cho chúng ta?"

"Đúng vậy."

Các cao tổ đế hưng phấn nói không nên lời, vội cầm một cái bánh bao lên ăn: "Ngon quá, thật sự rất ngon, ngon hơn tất cả các bánh bao đào mừng thọ khác mà ta từng ăn."

Năm người khác cũng vội cầm bánh bao lên ăn.

"Thật sự rất ngon."

"Bên trong còn có nhân thịt."

"Đây là lần đầu tiên Tiểu Tiểu chịu ngó đến chúng ta."

"Cuối cùng chúng ta cũng được hồi báo rồi, nếu không dỗ Tiểu Tiểu và Đản Đản vui vẻ, chúng ta sẽ không có mặt mũi tiếp xúc với tức phụ."

"Ừm, chứng tỏ chúng ta tốn tâm tư lên người Ô Nhược là chính xác."

Cao tổ đế hơi ngừng một chút, sau đó yên lặng cắn một miếng bánh bao, đánh chủ ý lên cái khác.

Trong đại điện, Đế Hậu nhìn núi lễ vật, mỉm cười nói: "Cuối cùng bọn họ cũng biết cách dỗ đứa nhỏ."

Ô Nhược cười mà không nói.

Hắc Tuyển Dực nói: "Tối nay có hoạt động hiến tế, đến tối chúng ta đi xem thử."

"Hiến tế?" Ô Hi, Hắc Tử Nhã và tụi nhỏ mắt sáng rực nhìn Hắc Tuyển Dực.

"Ừm, xem như hoạt động cầu phúc trước tỷ thí, thuật sư ở 53 quốc gia đều tham gia, lúc đó sẽ rất náo nhiệt."

Ô Trúc hỏi: "Người Thiên Hành quốc cũng tới sao?"

"Đúng vậy. Chợ đen mở tất cả thông đạo, các thuật sư có thể thông qua chợ đen đến biên trấn Lâm Quốc, rồi từ thị trấn đó để đến đây, thời gian tỷ thí khoảng nửa tháng."

Ô Hi kinh ngạc nói: "Thời gian tỷ thí dài vậy?"

"Nhiều người tham gia tỷ thí thì thời gian sẽ phải dài thêm."

"Thuật sư các quốc gia khác đang ở đâu?"

"Ở bãi đất trống phụ cận biên thành có dựng đầy lều trại, người tới đây sẽ ở trong lều đó." Hắc Tuyển Dực xoa đầu Đản Đản: "Chúng ta còn xây thêm một khu mỹ thực, mỹ thực của các quốc gia đều tập trung nơi đó."

Hai mắt Đản Đản càng sáng hơn: "Thật sao?"

"Ừm."

Đản Đản vội nhào vào lòng Ô Nhược: "Cha, con muốn ăn hết mấy mỹ thực đó."

Ô Nhược buồn cười lau nước miếng cho bé: "Được, lần này cho con ăn no nê."

Xem ra cậu phải chuẩn bị nhiều ngân lượng mới được, nếu không nhãi con này sẽ ăn không no.



Ô Hi hưng phấn nhìn Quản Đồng: "Không biết có gặp lại sư phụ hay không nhỉ."

Ô Nhược nói: "Chỉ cần hắn đến tham gia tỷ thí thì chắc chắn sẽ gặp được."

Ô Thần Lưu bị trục xuất Ô gia từ rất lâu trước kia, sau đó lại nhận Ô Hi làm đồ đệ, nên Linh Mạch Hàn cũng không gây khó dễ cho Ô Thần Lưu, nhưng sau khi Ô gia bị tru di thì hắn cũng rời khỏi Hoàng Đô, không biết đã đi đâu.

"Hy vọng là có thể gặp sư phụ."

Quản Đồng vuốt tóc Ô Hi: "Nếu gặp được sư phụ thì nhất định phải mời hắn ở lại một thời gian."

"Dạ."

Ô Nhược nghe Ô Hi nhắc đến sư phụ, làm cậu cũng thấy nhớ Nỗ Mộc: "Hy vọng sư phụ của ta cũng đến."

Ô Hi vui vẻ nói: "Muội cũng mong gặp lại sư phụ Nỗ Mộc."

Ô Nhược thấy Ô Tiền Thanh cứ cau mày không nói gì thì đoán chắc hắn cũng đang nhớ Ô gia, nên đổi đề tài: "Cha, hôm nay mọi người đừng về, chờ ăn tối xong, chúng ta đến biên thành xem hoạt động hiến tế đi."

Ô Tiền Thanh gật đầu.

Tới trưa, Hắc Tuyển Dực sai người mời Đại Linh Sư đến Hành Tinh Cung ăn sinh nhật Ô Nhược cùng mọi người, mười mấy người cùng ăn vô cùng náo nhiệt, đến giờ cơm chiều mới tản ra.

Hắc Tuyển Húc, Hắc Tử Hà, Hắc Tử Nhã là vương gia và công chúa chịu trách nhiệm đi tuần buổi tối, sau khi rời khỏi Hành Tinh Cung thì lập tức đi chấp hành nhiệm vụ. Đế Quân và Đế Hậu thân phận tôn quý, không nên ở chung một chỗ với nhiều người nên cũng hồi cung nghỉ ngơi, mà Hắc Tuyển Dực và Hắc Tuyển Đường có ăn tiên quả, không sợ ánh nắng nên phụ trách tuần tra ban ngày, vì thế bọn họ có thể đi tham quan hoạt động hiến tế cùng mấy người Ô Nhược.

Hắc Tuyển Dực đeo da giả lên, mọi người nhìn chằm chằm y hồi lâu.

Ô Nhược cười đứng dậy sửa sang lại cổ áo cho y: "Hơn một năm rồi không thấy ngươi mang da giả, bây giờ nhìn lại có chút không quen."

"Làm hoàng tộc chính là phiền phức như vậy, ra ngoài chơi còn phải ngụy trang." Hắc Tuyển Đường móc ra mặt nạ dữ tợn đeo lên mặt, hỏi Ô Hi: "Tiểu Hi, ta đẹp không?"

Ô Hi nói thẳng ra: "Mặt nạ xấu quá."

Hắc Tuyển Đường ôm ngực nói: "Tiểu Hi, muội không thể nói vài câu dễ nghe lừa ta chút sao?"

"Nếu muội nói vài câu dễ nghe thì đuôi của huynh sẽ vểnh lên trời mất."

Đại Linh Sư cười nói: "Ta có hẹn cùng người khác đi xem hiến tế rồi, không đi biên thành với các ngươi được."

Ô Nhược gật đầu: "Được."

Hắc Tuyển Dực sờ da giả trên mặt, thấy không bị tróc ra mới nói: "Chúng ta đi thôi."

"Tốt quá, cuối cùng cũng được đi rồi: "Đản Đản được đeo mặt nạ đặc biệt vui vẻ: "Đến biên thành, con muốn ăn tất cả các món ăn của quốc gia khác."

"Đệ cũng muốn ăn." Tiểu Ô U cũng bị bé lây tính tham ăn, hưng phấn kéo tay bé, dẫn đầu chạy ra ngoài Hành Tinh Cung.

Tiểu Dạ Cức thong thả đi theo sau bọn nó.

Cức Hi nhướng mày: "Đến biên thành phải trông chừng tụi nó thật kỹ mới được, nếu không vừa đảo mắt đã không thấy bóng tụi nó đâu."

Hắc Tuyển Dực nói: "Đừng lo, ta phái rất nhiều người đi theo bọn nó."

Ô Nhược bế Tiểu Tiểu lên hỏi: "Con muốn đi cùng Đản Đản chơi không?"

Tối nay Tiểu Tiểu cũng có chút hưng phấn: "Để Dạ Cức ôm con."

Ô Nhược giao Tiểu Tiểu cho Dạ Cức, trong ba đứa thì bé là người khá im lặng, cậu tin tưởng Tiểu Dạ Cức tương đối trầm lặng này hơn.

Ô Hi cười nói: "Vẫn là Tiểu Tiểu ngoan nhất."

Ô Nhược thở dài.

Nếu Tiểu Tiểu có thể lớn như tụi Đản Đản, chắc chắn cũng muốn chơi đùa cùng Đản Đản.

Hắc Tuyển Dực ôm vai cậu: "Đi thôi."



"Được."

U Diệp kéo tay Ô Trúc: "Chúng ta đi."

Ô Trúc mỉm cười, nắm tay hắn lại.

Dạ Ký nhìn Cức Hi bay trên không: "Ngươi có thể xuống dưới này đi bộ được không?"

"Quen rồi." Trước kia Cức Hi luôn mang hình hài của đứa nhóc, nhưng không cam lòng lùn hơn người khác nên nỗi ngày đều bay trên không để nhìn thẳng mấy người Ô Nhược, bây giờ đột nhiên biến thành người lớn lại, có chút không thay đổi được thói quen này.

Dạ Ký yên lặng đi bên cạnh hắn không nói chuyện.

Ô Hi nhìn trước ngó sau, không khỏi nhỏ giọng than: "Ai cũng có đôi có cặp."

Hắc Tuyển Đường da mặt dày đi bên cạnh, nhỏ giọng nói vào tai nàng: "Ta và muội không phải cũng là một đôi sao?"

Ô Hi trừng hắn một cái.

Thành thật mà nói, tuy Hắc Tuyển Đường đôi khi không đáng tin cậy, nhưng làm người cũng không tồi, tính tình phóng khoáng, nàng thường bị hắn chọc cười, hơn nữa đối với nàng cũng rất tốt, không ăn chơi đàng điếm bên ngoài, không có quan hệ bậy bạ với các cô nương khác, giống như cha nàng đã nói, nam nhân như này rất hiếm thấy. Mà nàng cũng rất thích Hắc Tuyển Đường, nhưng nàng không phân biệt được cái thích này là tình cảm ca ca và muội muội hay là tình cảm phu thê, nên cây trâm kia nàng vẫn chưa trả lại cho Hắc Tuyển Đường, mà lễ vật nhận được thì ngày càng nhiều.

Hắc Tuyển Đường mỉm cười lấy ra một cái túi đeo làm bằng lông yêu thú từ trong tay áo rộng, đưa cho Ô Hi: "Tặng muội."

Ô Hi nhìn cái túi lông xù xù thì mắt sáng lên, nàng cực kỳ thích cái túi này, nhưng trong lòng lại rất rối rắm có nên nhận hay không, bởi vì gần đây nàng nhận rất nhiều thứ từ Hắc Tuyển Đường, tuy rằng phần lớn đều là Hắc Tuyển Đường viện cớ đưa cho nàng, nhưng thứ Hắc Tuyển Đường đưa đều là những món mà nàng thích, kêu nàng trả lại thì nàng lại tiếc.

Hắc Tuyển Đường trực tiếp đeo túi lên cho nàng, hài lòng gật đầu: "Rất hợp với cái váy màu lam này của muội."

"Đa tạ." Ô Hi do dự một chút, không từ chối, nhưng sau khi tỷ thí kết thúc, nàng quyết định sẽ trả lễ cho Hắc Tuyển Đường.

"Muội thích là được."

Quản Đồng đi đằng sau che miệng cười: "Nhìn con cái ai cũng tìm được một nửa kia thật tốt quá."

Ô Tiền Thanh nắm tay nàng nói: "Đến khi bọn họ thành thân, ta sẽ mang ngươi đi du ngoạn khắp nơi, thế nào?"

"Được." Quản Đồng nở một nụ cười vừa mỹ lệ vừa hạnh phúc.

Mọi người đến biên thành, bị cảnh đông đúc chen lấn làm cho ngây người.

Ô Nhược vội bế Đản Đản lên, tránh cho bị đám đông cuốn đi mất.

Dạ Ký và U Diệp cũng vội vàng bế con của mình lên.

"Sao nhiều người vậy?" Ô Tiền Thanh ôm Quản Đồng vào lòng che chở.

Hắc Tuyển Dực nói: "Bây giờ là đêm trước ngày tỷ thí, mọi người đều đang chuẩn bị cho tỷ thí ngày mai, đợi lát nữa hoạt động hiến tế bắt đầu, nơi này sẽ ít người hơn."

Ô Hi nhìn cửa hàng đối diện sắp bị chen đến vỡ tung, mừng như điên nói: "Oa, nhiều người đến tạp hóa nhất hào quá a."

Khách đến tạp hóa nhất hào muốn chen vào cũng chen không được, tiểu nhị vội đến mức đầu óc choáng váng, căn bản không tiếp đón hết được, ngay cả hộ vệ cũng được gọi vào đại đường để giúp đỡ.

Dạ Ký nói: "Làm ăn tốt thật."

Ô Nhược nhếch môi: "Tốt nhất là bán xong hết hàng hóa trong tối nay."

Từ khi có con dấu pháp khí, cậu không còn sợ bị thiếu hàng hóa nữa, một canh giờ là có thể đóng dấu được một ngàn linh phù, nếu tốc độ nhanh hơn thì hai ngàn chắc chắn không phải là vấn đề, đan dược cũng thu mua được rất nhiều, hơn nữa còn có đan dược của Đại Linh Sư, đủ để cậu bán hơn một tháng, có người sẽ chịu trách nhiệm đến quốc gia khác thu mua dược liệu, gần như cách năm ngày thì có người vận chuyển hàng hóa về.

Cũng không cần phải sầu não về pháp khí ở lầu 4 và cổ trùng ở lầu 5, nhà kho còn khoảng hai vạn pháp khí, có thể bán được thêm một thời gian, nếu không còn nguồn cung cấp thì sẽ bán cái khác. Mà cổ trùng thì rất dễ luyện chế, có thể tiếp tục bán.

"Hoạt động hiến tế ở ngoài thành, chúng ta ra thành trước đi." Hắc Tuyển Dực dẫn bọn họ đi đến cửa thành bên trái.

°°°°°°°°°°

Lời editor: Nếu mình đăng lại cuốn tui ship đối thủ x tui lên blog face cá nhân thì có bị bay không?

Đăng: 23/5/2022
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.