Phế Thê Trùng Sinh

Chương 261: Làm tốt lắm



Edit + beta: Iris

Hắc Tuyển Dực và Ô Nhược hiếm khi có thời gian ngồi một chỗ nói chuyện phiếm, Hắc Càn rất tri kỷ đi một vòng xa thiệt xa mới về tới hoàng cung.

Về đến hoàng cung đã là giờ Hợi, sáu tên thị vệ mà buổi sáng Đế Quân phái tới không còn ở Hành Tinh Cung nữa, Ô Nhược và Hắc Tuyển Dực lén đi vào phòng của Đản Đản và Tiểu Tiểu, thấy hai đứa đã ngủ thì tay chân nhẹ nhàng giúp hai đứa đắp chăn lại, sau đó mới ra ngoài hỏi Hắc Tín: "Hôm nay hai đứa nhỏ ở chung với mấy người cao tổ phụ thế nào?"

Hắc Tín cười tủm tỉm nói: "Hai vị điện hạ vẫn chưa nói câu nào với mấy cao tổ đế, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, các cao tổ đế thấy hai vị tiểu điện hạ ngoan ngoãn đáng yêu thì tâm ngứa ngáy muốn chết, nhưng lại không ôm được, lúc rời khỏi Hành Tinh Cung thì sáu người đều ủ rũ cụp đuôi."

Hắc Tuyển Dực khẽ gật đầu: "Làm tốt lắm."

Ô Nhược trợn trắng mắt: "Có ai dung túng con đối xử với cao tổ phụ của mình như ngươi sao?"

Hắc Tuyển Dực nói: "Bọn họ toàn là một đám bảo thủ, lại sĩ diện, cậy bối phận mà tự cao tự đại, nếu không cho hai đứa nó làm vậy, sợ là lúc chúng ta đại hôn cũng không thấy mặt bọn họ, ta không muốn đại hôn của chúng ta bị quậy tanh bành."

Ô Nhược cũng không muốn đại hôn của mình mà còn phải nhìn sắc mặt của người khác nên cũng mặc kệ bọn họ.

Hắc Tín cầm cái hộp nhỏ trên bàn đưa cho Ô Nhược: "Thái Tử Phi, buổi chiều lão gia thông gia truyền tin đến, nói là Quỷ Bà đã trở lại vương phủ, lần trước bà rời đi là vì nhận nhiệm vụ kiếm tiền, hơn nữa hai ngày sau sẽ rời phủ đi làm nhiệm vụ tiếp. Đây là linh phù Quỷ Bà vẽ khi đi làm nhiệm vụ, bà ấy nhờ ngài bán giúp."

"Nhận nhiệm vụ?" Ô Nhược nhíu mày nhận hộp, tuy không biết vì sao đột nhiên bà lại tích cực kiếm tiền như vậy, nhưng có thể biết được hành tung của bà cũng an tâm được phần nào, chuyện khác để chính bà tự quyết định đi.

"Đúng vậy, thị vệ mà lão gia thông gia phái tới đã nói như vậy."

Ô Nhược nhìn Hắc Tuyển Dực: "Tuyển Dực, Quỷ Bà có thể là bà ngoại của ta."

"Làm sao ngươi biết?"

Ô Nhược và Hắc Tuyển Dực rời khỏi phòng của Đản Đản, kể lại chuyện gặp hai huynh đệ Do gia và nói suy đoán của cậu với Hắc Tuyển Dực: "Theo lời mấy người ở Do gia thì ta nghĩ chắc Quỷ Bà là bà ngoại của ta."

"Tám chín phần mười." Hắc Tuyển Dực cũng cảm thấy suy đoán của Ô Nhược là đúng: "Ta từng phái người thăm dò, Do gia là người của Cựu tộc, hơn nữa chuyện xảy ra đã hơn 40 năm, khó mà tra được."

Ô Nhược lắc đầu: "Chỉ cần Quỷ Bà không làm hại người nhà của ta thì không cần tra, đúng rồi, tối nay lúc bán đấu giá Ô Bách, ngươi là người cuối cùng mua được hắn đúng không?"

"Ừm, thị trường nô ɭệ sắp bị niêm phong, ta không muốn ngươi tiêu tốn, nên để thuộc hạ gọi giá."

Ô Nhược tò mò hỏi: "Sao ngươi biết ta có kêu giá hay không?"

Đáy mắt Hắc Tuyển Dực hiện lên ý cười: "Trước khi lên lầu, nghe ngươi khen ta nhiều như vậy nên tất nhiên phải nhớ rõ âm thanh mặt nạ của ngươi rồi."

Ô Nhược ôm eo y, ngẩng đầu hỏi: "Ngươi nói thật đi, nghe ta khen nhiều như vậy, có phải rất thỏa mãn không?"

Hắc Tuyển Dực không phủ nhận: "Nghe xong có thể vui thêm mấy ngày."

Có lẽ sau này mỗi khi nhớ lại, y cũng vẫn sẽ vui như vậy.

Ô Nhược mỉm cười hôn lên cằm y.

Ánh mắt Hắc Tuyển Dực sâu thêm, nhanh chóng ôm người vào phòng tắm.

Hôm sau, mấy người cao tổ đế vẫn đến Hành Tinh Cung, Đản Đản và Tiểu Tiểu vẫn không để ý đến bọn họ, mấy người cao tổ đế cũng không biết dỗ con nít thế nào, cứ vậy mà hau háu nhìn.

Thời gian trôi qua đặc biệt nhanh, bận rộn một hồi thì đã đến 29 tháng 8, cũng tức là sinh nhật 20 tuổi của Ô Nhược.

Sáng sớm Ô Tiền Thanh và những người khác đã tiến cung làm sinh nhật cho Ô Nhược, Tiểu Ô U và Tiểu Dạ Cức cũng đến, làm cho hoàng cung vốn quạnh quẽ nháy mắt trở nên náo nhiệt hơn, ở chỗ nào cũng nghe thấy tiếng cười vui vẻ của tụi nhỏ, thái giám cung nữ trong cung cũng vui lây.

Ô Nhược nhìn mọi người chuẩn bị tiệc sinh nhật trong đại điện, không khỏi nhớ đến sinh nhật 20 tuổi của cậu ở kiếp trước, lúc ấy vì Ô Trúc chết, cha mẹ đang chìm trong đau thương, không có làm sinh nhật cho cậu, chiều cùng ngày chỉ ăn một bữa cơm đơn giản, mẹ cậu nấu một bát mì trường sinh cho cậu, nên cậu không nghĩ tới sinh nhật 20 tuổi hôm nay lại náo nhiệt long trọng đến vậy.

"Tiểu Nhược, đệ đang nghĩ gì mà ngẩn người ra vậy?" Ô Trúc cầm quà sinh nhật đến trước mặt Ô Nhược: "Tặng đệ."

"Đa tạ đại ca." Ô Nhược mỉm cười nhận quà.



"Muội cũng có, muội cũng có." Ô Hi vui vẻ cầm hộp quà đưa cho Ô Nhược.

Đồng thời, những người khác cũng lấy quà ra.

Đến phiên Cức Hi, Ô Nhược sửng sốt, kinh ngạc nhìn Cức Hi đã biến lại thành người lớn: "Cức Hi, ngươi biến thành người lớn lại rồi?"

Hình dáng trưởng thành của Cức Hi cũng không thay đổi gì nhiều, chỉ là khuôn mặt sắc sảo hơn, dáng người cũng cao hơn, trông thành thục hơn rất nhiều, nhưng vẫn cao ngạo như cũ.

Cức Hi hừ nhẹ: "Tham gia tỷ thí tất nhiên phải biến lớn trở lại."

Dạ Ký đứng bên cạnh hắn nói: "Rất cảm ơn chợ đen đã tổ chức tỷ thí thuật sư."

Nếu không hắn không biết phải chờ đến tháng năm nào thì Cức Hi mới chịu biến lớn trở lại.

Ô Nhược hỏi: "Biến trở lại khi nào?"

Dạ Ký nói: "Sáng nay mới chịu ăn cực phẩm thần linh đan mà bổn tọa mua để biến lớn trở lại."

Cức Hi trừng mắt hắn, xoay người ngồi lên ghế dựa.

U Diệp câu vai Dạ Ký, nhỏ giọng hỏi: "Mấy ngày nay chắc là nghẹn hỏng rồi đúng không?"

Dạ Ký lãnh đạm liếc hắn một cái: "Chẳng phải ngươi là người hiểu rõ cảm thụ của ta nhất sao, cần phải hỏi?"

Tuy rằng Ô Trúc vẫn là hình dáng trưởng thành, nhưng không có cùng phòng với U Diệp.

U Diệp hừ lạnh: "Ít nhất ta có thể nắm tay Tiểu Trúc, hôn miệng hắn để giải khát, ngươi thì sao, dám xuống tay với đứa bé 6 tuổi sao?"

Dạ Ký: "..."

Ô Trúc đỏ mặt nói: "Hai người các ngươi đừng có nói chuyện bất nhã trong sinh nhật của Tiểu Nhược được không?"

U Diệp mỉm cười nắm tay Ô Trúc: "Không nói, không nói, tối về phòng rồi nói tiếp."

Ô Trúc tức giận liếc hắn một cái: "Ngươi nói nữa xem."

U Diệp trực tiếp câm miệng.

Ô Nhược uống một ngụm trà: "Ta thấy các ngươi là đang thừa dịp bạn lữ của ta không có trong cung, cố ý ân ái trước mặt ta để kíƈɦ ŧɦíƈɦ ta đúng không a?"

U Diệp hỏi: "Tuyển Dực đâu? Ngày quan trọng như vậy mà hắn lại không có trong cung là thế nào, nếu là ta, dù trời có sập cũng phải bồi bên cạnh Tiểu Trúc."

Ô Nhược trừng hắn: "Ngày mai là ngày tỷ thí thuật sư, hắn cần phải đến biên thành tuần tra, đến trưa mới về chúc mừng sinh nhật ta được."

"Đại tẩu, đại tẩu, chúng ta tới rồi." Hắc Tuyển Đường chưa vào tới cửa đã nghe thấy giọng hắn oang oảng, sau đó Hắc Tuyển Dực và năm huynh đệ tỷ muội của hắn cùng vào.

Ô Trúc nhìn thấy Hắc Tuyển Dực, không khỏi thốt lên: "Tuyển Dực, không phải ngươi đến biên thành tuần tra sao? Sao trở về nhanh vậy?"

Hắc Tuyển Dực gật đầu, tỏ vẻ vấn an với Ô Trúc.

Ô Nhược nhìn Hắc Tuyển Dực, lòng rộn ràng.

Ô Hi hưng phấn nhảy dựng trên ghế dựa: "Dực ca, ca chuẩn bị quà sinh nhật gì cho nhị ca vậy?"

Hắc Tuyển Đường và đám người Hắc Tuyển Húc nhìn nhau, cười hì hì.

Ô Nhược nhìn đám người Hắc Tuyển Đường, chậm rãi uống một ngụm trà.

U Diệp nói: "Tuyển Dực là bạn lữ của Tiểu Nhược, tất nhiên phải tặng quà tốt hơn chúng ta rồi."



Ô Nhược cười nói: "Có quà hay không đều được, chỉ cần ngươi bồi bên cạnh ta là tốt rồi."

Hắc Tuyển Đường đẩy Hắc Tuyển Dực đến trước mặt Ô Nhược: "Đại ca biết đại tẩu muốn được hắn bồi bên cạnh nên mới cố ý về sớm hơn đó."

Ô Nhược đặt chén trà xuống, ngẩng đầu nhìn Hắc Tuyển Dực, sau đó nở một nụ cười xán lạn.

Mắt Hắc Tuyển Dực hơi lóe lên.

Ô Nhược nhìn Hắc Tuyển Đường: "Lấy hàng giả đến lừa ta, không sợ đại ca chém bay đầu đệ sao?"

Hắc Tuyển Đường sửng sốt: "Đại tẩu nhận ra sao?"

Hắc Tuyển Húc cũng cực kỳ kinh ngạc: "Đại tẩu làm sao nhận ra được vậy?"

"Lúc hắn vừa vào cửa, ta đã biết hắn không phải là trượng phu của ta."

Hắc Tuyển Chiếu và Hắc Tử Hà, Hắc Tử Nhã kinh ngạc: "Gì? Hắn không phải là đại ca? Không thể nào?"

Những người khác cũng kinh ngạc: "Hắn không phải là Hắc Tuyển Dực sao?"

Hắc Tử Nhã khó tin nhìn Hắc Tuyển Dực trước mặt, đánh giá trên dưới trái phải, thấy không có gì khác nhau: "Ta và hắn đi cùng nhau mà lại không phát hiện hắn là giả, đại tẩu làm sao biết vậy?"

Mọi người cũng tò mò đồng loạt nhìn Ô Nhược.

Ô Nhược cực kỳ tự hào nói: "Lúc phu quân nhà ta về, người đầu tiên hắn nhìn chắc chắn là ta."

Mọi người cạn lời.

Hắc Tuyển Đường hỏi: "Chỉ đơn giản vậy thôi hả?"

"Đương nhiên còn có nguyên nhân khác." Ô Nhược nhìn 'Hắc Tuyển Dực' nói: "Tuy dáng vẻ đi đứng, khí chất và các phương diện khác đều rất giống Tuyển Dực, có thể thấy hắn được huấn luyện ra để bắt chước mỗi lời nói cử chỉ của Tuyển Dực, nhưng không thể huấn luyện ra tình cảm được, ánh mắt hắn nhìn ta rất xa lạ."

'Hắc Tuyển Dực' nghe vậy, vội thay đổi thần sắc, cố gắng biểu hiện ra cảm tình với Ô Nhược.

Ô Nhược buồn cười nói: "Ngươi có giả bộ thế nào cũng vô dụng thôi, ngươi không thích ta thì chính là không thích, loại cảm tình này không phải cứ muốn giả bộ là giả được, cho dù ngươi có biểu hiện thâm tình đến đâu ta cũng có thể nhìn ra được."

'Hắc Tuyển Dực' thở dài, không bắt chước Hắc Tuyển Dực nữa: "Ánh mắt Thái Tử Phi rất sắc bén, làm thuộc hạ rất khâm phục."

Ô Nhược cười nói: "Thật ra ngươi ngụy trang rất tốt, chỉ là thiếu cảm tình thôi."

Hắc Tuyển Húc vỗ vai 'Hắc Tuyển Dực': "Được rồi, ngươi lui xuống đi."

"Vâng."

Ô Nhược hỏi Hắc Tuyển Húc: "Vì sao các ngươi lại dẫn hắn đến đây? Làm hạ lễ cho ta sao?"

Hắc Tuyển Húc vội phủ nhận: "Tất nhiên không phải, nếu ta đưa cái này cho đại tẩu, chắc chắn sẽ bị đại ca đánh chết."

"Vậy hắn..."

"Hắn là thế thân của đại ca, phụ trách nhiệm vụ tuần tra ngày mai thay đại ca, chúng ta dẫn hắn đến là để nói cho tẩu biết, tránh lúc đó nhận sai người, cũng để xem thử mọi người có nhận ra hắn là giả hay không."

Ô Nhược tò mò nói: "Ngày mai Tuyển Dực không cần đi tuần tra sao?"

"Đương nhiên cần, nhưng là tuần tra ngầm, ngày mai đại ca sẽ đeo da giả, cũng chính là cái da mặt mà các ngươi đã từng thấy, ta không nói nhiều nữa."

°°°°°°°°°°

Đăng: 22/5/2022
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.