Nam Thiên Chiến Hỏa

Chương 134: Thiên Tài Là Đây



Buổi biểu diễn văn nghệ bắt đầu chào mừng ngày nhà giáo 20 tháng 11, Trần Thiên Nam trên người mặc bộ vest đen mà chị Lạc Ảnh mua cho hắn hôm trước, chân đeo quả giày tây bóng loáng cổ đeo nơ, nhìn như tổng tài trong phim xuất hiện trên bục.

"Bốp...bốp...bốp."

- Mày ơi tao ngất mất, bơm oxi gấp cho tao.

- Oa hoàng tử của em.

- Anh ý đẹp phát sáng luôn, c·hết tao mất...

Cô giáo chủ nhiệm không biết kiếm tài trợ từ đâu bộ đàn Piano còn xịn xò hơn mấy lần bộ ở nhà của Trần Thiên Nam được đặt ở trên bục, Trần Thiên Nam chào mọi người rồi ngồi xuống ghế, ngón tay bắt đầu đệm trên những phím đàn, bản Giai Điệu Thăng Hoa vang lên trong không gian, tất cả yên tĩnh cảm nhận thứ âm thanh thăng hoa cảm xúc kia, thậm chí còn có cả đài truyền hình về quay phim, ở bên ngoài Lạc Ảnh cùng Lê Huyên Huyên đứng ở một bên quay video, Lê Huyên Huyên ở nhà quá chán nên cứ đòi theo Trần Thiên Nam bằng được, vì chỉ có hắn dạy nhiều thứ hay vui.

- Nam Nam còn biết đánh đàn? hay quá.

Lê Huyên Huyên lẩm bẩm, ánh mắt phát sáng nhìn Trần Thiên Nam đánh đàn trên bục, thứ âm thanh khiến con người nghe vào tai như rơi vào trong một loại cảm xúc thăng hoa thần kỳ, nội tâm bay bổng theo từng phía đàn, kết thúc bản Giai Điệu Thăng Hoa bên dưới không có tiếng vỗ tay nào phát ra, người ta còn chìm đắm trong giai điệu âm nhạc, một lúc lâu sau tiếng vỗ tay mới ầm ầm vang lên.

- Lê Tường nói ta sắp đi học ở nơi này?

Lê Huyên Huyên chỉ chỉ vào trong trường, Trần Thiên Nam gật đầu.

- Chị có muốn không?

- Có.

- Nhưng trước hết ở nhà học hết những thứ cơ bản đã, chị ra ngoài cứ xưng công chúa, xưng th·iếp th·iếp chàng chàng người khác tưởng chị bị bệnh, bắt vào trại tâm thần thì mệt.

Biết là không có ai có khả năng bắt nổi nữ quỷ Huyên Huyên này, thực lực khủng bố tới mức ai mà dám chọc vào coi như xui xẻo, nhưng vẫn phải cảnh báo một phen, sợ nữ quỷ này gây họa hắn chính là người dọn phân, khổ không thể tả.

- Ta biết rồi, bí mật không thể nói.



Lê Huyên Huyên dơ tay xoa xoa đầu Trần Thiên Nam tựa như một con chó nhỏ, đây cũng là hành động vừa mới phát sinh, con chó ở nhà bị Lê Huyên Huyên thường xuyên làm như vậy, muốn chạy cũng không chạy được cứ rên ư ử chịu đựng, đám thằng An ở phía xa nhìn một màn này hít hít cái mũi.

- Thằng cờ hó Nam kiếm đâu ra mấy bà chị họ xinh thế không biết, trước kia không thấy ai làm tao còn tưởng nhà nó không có chị gái, bây giờ thì cả đống mò ra, ôi ai cũng xinh như minh tinh điện ảnh.

- Còn giàu vãi shit, nhìn con Lamborghini Aventador mà tao nhỏ cả dãi, đời này được sờ một cái xem như mãn nguyện rồi, nhưng tao không dám sờ xước một cái thì bỏ mẹ, bán thận cũng không đủ tiền đền.

- Tao có thể trở thành người nhà với thằng Nam he he.

Thằng Lân đắc ý nói, thằng An cười đểu quỷ dị thần thần bí bí nói.

- Tao thấy dạo này cái Thảo nó lạnh nhạt với mày lắm, thấy thằng Vinh có vẻ thân đấy, hôm trước còn thấy mua nước cho nhau, haiz bạn tôi không phải xem thường bạn đâu nhưng mà tôi mà là con gái tôi cũng chả thèm bạn.

Ba thằng An, Tú, Quang cười quỷ dị nhìn gương mặt đã xám ngoét của thằng Lân, lườm lườm ba thằng một cái chạy lại chỗ cái Thảo nhằm đánh dấu chủ quyền.

- Dậy đi Nam Nam, dạy ta đánh thứ này đi.

Lê Huyên Huyên không giống như trước, ở đây vài ngày đã bị đồng hóa một phần, thoải mái hơn trước rất nhiều, mở toang cửa phòng Trần Thiên Nam chạy vào kéo hắn dậy.

- Chị, đừng có ta với tôi.

Trần Thiên Nam đã nắm được thóp Lê Huyên Huyên không có sợ như trước nữa, ít nhất là đảm bảo Lê Huyên Huyên không đánh mình nên giọng nói cứng rắn nghiêng về phần dạy dỗ hơn rất nhiều.

- Được, Nam dạy chị đánh thứ này?

Lê Huyên Huyên nói từng câu từng chữ một chậm chạm rõ ràng, Trần Thiên Nam hài lòng gật đầu sai.

- Chạy xuống bếp gọt em đĩa xoài, lấy luôn hai lon nước ngọt trong tủ nhé, em ăn cho tỉnh táo với dạy được.

- Đợi chị.



Thân ảnh của Lê Huyên Huyên bốc hơi tựa như không khí, hắn gãi gãi mũi lát nữa cần trò chuyện nghiêm túc lại vấn đề ẩn dấu năng lực với người bình thường mới được, không Lê Huyên Huyên này ở trường học thoắt một cái như ma biến mất là chuyện lớn chứ chẳng chơi.

- Đây Nam.

Ba mươi giây sau đĩa xoài đã đặt đặt vào tay Trần Thiên Nam, hai lon nước còn trong tay Lê Huyên Huyên, tốc độ nhanh chóng như ma quỷ, Trần Thiên Nam gật đầu cười.

- Em xin, chị Huyên Huyên này, năng lực của chị có thể như người bình thường được không, đừng thoắt một cái biến mất người ta bị dọa sợ, lại có nhiều chuyện liên quan...

Trần Thiên Nam nói một hôi một hồi, cuối cùng nhìn Lê Huyên Huyên mắt không chớp nhìn hắn gật đầu.

- Được, chị đã hiểu.

Hắn có chút tò mò về năng lực của Lê Huyên Huyên thử hỏi.

- Năng lực của chị từ đâu mà có vậy?

- Là Lê Tường trước kia dạy ta, trong thời gian tỉnh lại nhàm chán đợi chàng trở lại ta đã tu luyện, gọi là Tu Tiên.

- Tu Tiên?

Trần Thiên Nam kích động nhìn Lê Huyên Huyên, ánh mắt phát sáng chờ đợi hỏi.

- Chị Huyên Huyên chị xem em có thể tu tiên như chị không?

- Không được, Nam không có tư chất.



Cái này làm sao mà biết? Hắn có chút thất vọng, hiểu một chút tính cách của Lê Huyên Huyên, một là một hai là hai không có nói dối, chẳng lừa gạt, nói hồn nhiên thơ ngây cũng đúng, thật sự người ta mới 16 tuổi à nha, một mình một nơi coi như dừng lại ở tuổi 16, không biết đã tỉnh lại bao nhiêu năm, nói chung là nữ quỷ ngàn năm này tâm tư đơn thuần.

Sau đó Trần Thiên Nam dạy đàn cơ bản cho Lê Huyên Huyên, không giống với con bé Thảo dạy cả buổi chẳng được bao nhiêu vào đầu, chỉ cần Trần Thiên Nam nói một lần Lê Huyên Huyên có thể ghi nhớ tốt, làm theo y hệt thậm chí còn suy ra nhiều thứ, chỉ khoảng mười phút Trần Thiên Nam đã dạy xong cho đối phương bản nhạc Giai Điệu Thăng Hoa.

- Thấy chị đàn thế nào Nam?

Lê Huyên Huyên buông tay khỏi phím đàn nhìn sang Trần Thiên Nam như đang chờ đợi đánh giá, Trần Thiên Nam tặc lưỡi một cái, cái gì gọi là thiên tài? Đây chính là thiên tài chứ đâu, hắn chỉ dạy qua đối phương tự mình học xong còn vận dụng tốt hơn cả mình, hắn cảm thấy âm vận của mình còn kém xa cả Lê Huyên Huyên lần đầu đánh đàn, cảm giác chung chung nó mượt mà hơn hắn rất nhiều.

- Chị đàn rất hay, hơn cả em rồi, chị rất thông minh.

- Hì hì cảm ơn.

Nhận được lời khen Lê Huyên Huyên cười tươi như hoa, sau đó chăm chú vào học đàn, Trần Thiên Nam dạy thêm nhiều kiến thức nâng cao, thậm chí hắn còn đem kiến thức bên trong liên quan tới âm nhạc bên trong cục lưu trữ dạy cho Lê Huyên Huyên, quả nhiên không hổ với cái danh nữ quỷ Huyên Huyên, kiến thức Trần Thiên Nam còn đang vật lộn lơ tơ mơ người ta học xong vận dụng xuống phát một, không cần đến lần thứ 2, đây đâu phải là người, đây chính xác là nữ quỷ một trăm phần trăm.

- Chàng bỏ th·iếp lại đây? Không được th·iếp đi theo chàng.

Lê Khải bị Lê Huyên Huyên ôm chặt cứng vẻ mặt vô cùng khó nhìn, vừa nói chuyện bỏ Lê Huyên Huyên lại đây Lê Khải rời đi đã bị đối phương ôm chặt cứng không rời, dáng vẻ kia thề sống thề c·hết quyết không buông, sợ Lê Khải bỏ rơi nàng một lần nữa.

- Nào buông ra, nói chuyện tử tế.

Lê Khải tức giận trợn mắt, Lê Huyên Huyên ỉu xìu cúi đầu buông tay ra đứng ở bên cạnh, Lê Khải xoa xoa chán bắt đầu văn thở khuyên nhủ, sau một hôi một hồi nói lên nói xuống vẫn nhận được cái lắc đầu quyết tâm muốn đi theo Lê Khải.

- Ta sắp c·hết rồi, muốn bế quan đột phá, cô ở lại đây ta mới yên tâm độ phá có biết không hả? Cứ lằng nhằng mãi tức c·hết ta.

- Chàng sắp c·hết?

- Hỏi thừa, nhìn ta không giống người sắp c·hết à?

Lê Huyên Huyên nhìn Lê Khải một lúc, gật đầu cắn cắn môi, tay đan vào nhau xoa xoa một lúc mới nói.

- Chàng không còn nhiều thời gian, chỉ còn hơn hai năm.

- Biết là tốt.

Lê Khải không có kinh ngạc khi đối phương nói toạc ra khả năng sống của mình còn bao nhiêu thời gian, tới tu vi Khí Cảnh trên cơ bản toàn thân đều nằm trong sợ kiểm soát, rõ cơ thể mình hơn ai hết, không giống như người bình thường bệnh tật không biết, phải đi khám hoặc phát bệnh mới hay, võ giả chân chính đem cơ thể rèn luyện kiểm soát hơn xa người bình thường, người ở đẳng cấp cao đơn giản nhìn người khác thông qua khí huyết, mạch tượng có thể suy đoán bệnh tật, tuổi thọ, không quá khó khăn, chuyện này ở trong mắt người thường chính xác được ví như thần y.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.