Trải qua bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ, nhưng con Yêu Vượn trước mắt này thuộc vào hàng khó nhai, đao thương bất nhập kiếm khí cũng không có tác dụng, sức lực, tốc độ càng ngày càng lớn, tựa hồ có thể theo thời gian dần dần lớn mạnh, Lê Khải nheo con mắt lại thành một đường cong, Yêu Vượn lao tới hai nắm đấm đập mạnh xuống, Lê Khải nhảy lùi lên không trung, Khấp Hồng đâm thẳng vào cái miệng đang há ra nhe răng.
"Phật."
Khấp Hồng xuyên thủng đầu Yên Vượn, tiếng rít gào đau đớn vang lên, Yêu Vượn ngã lùi về sau tay đưa lên tựa như muốn rút Khấp Hồng khỏi miệng, Lê Khải thấy đã tìm được điểm yếu khóe miệng nhếch lên thi triển Lạc Hồng Kiếm Pháp, Trảm Đoạn Sơn Hà.
"Ầm."
Cái miệng Yêu Vượn nổ tung thành những mảnh da thịt, cái đầu Yêu Vượn nổ toác ngã xuống mặt đất, từ từ trên người lông trắng co vào bên trong xuất hiện một thân thể thiếu nữ không đầu tựa như vừa mới c·hết xuất hiện trên mặt đất, Lê Khải thu lại Khấp Hồng nhìn t·hi t·hể nhăn mặt nói.