Tiết thứ ba học thể dục, cả lớp vui vẻ chạy ra sân, làm vài động tác thể dục xong thầy giáo cho cả lớp hoạt động tự do, cùng học có hai lớp khác đều là lớp 10, còn đang ngáp dài có hai thằng cu lớp 10 sang gạ kèo.
- Anh, lớp anh có làm kèo bóng không ạ?
Hai thằng cu tới trước mặt Trần Thiên Nam chào xong gạ kèo, hắn nhìn bọn bạn lớp thấy chúng nó nhảy ra liền gật đầu.
- Ok, chốt kèo nhẹ nhàng tình cảm thôi, bọn anh già rồi chúng mày trẻ khỏe phang gẫy chân bọn anh thì hỏng.
- Ok anh, kèo nhẹ nhàng, bọn em đâu dám chơi dũng sĩ diệt ống đồng với lớp anh đâu, ra cổng chạy kiểu gì.
Trần Thiên Nam gật gù, bọn này mà dũng sĩ diệt ống đồng ra cổng túm lấy đấm bỏ mợ luôn, vì cái tội hổ báo láo nháo, thằng Lân từ lần trước trổ tài hóa thân thủ môn thành Manchester tự nhiên vị trí bắt gôn là của nó, bọn trong lớp phân chia nhau đủ mười một người, Trần Thiên Nam vẫn đá hậu vệ, thằng Khánh công tử nó đá tiền đạo chính, Cristiano Ronaldo phiên bản của lớp.
Cả hai lớp chia nhau ra mỗi đội bên bên cổ vũ lớp mình, còn đám con gái lớp 10 không cổ vũ lớp mình mà chạy sang phần lớp Trần Thiên Nam cổ vũ.
- Anh Nam cố lên.
- Oa, mày ơi anh ý đẹp trai như sao Hàn.
- Đẹp trai học giỏi, nhà giàu, hình mẫu lý tưởng nam chính của tao.
- Anh Khánh là của tao nhé...
Trần Thiên Nam đen mặt nhìn cái em lớp 10 ở ngoài hò hét cổ vũ, đám con gái lớp Trần Thiên Nam tựa hồ không ghét bỏ các em lớp dưới mà nhiệt tình cùng cổ vũ chung, đám con trai lớp 10 trong sân sĩ khí bị giảm một nửa luôn.
- Bắt đầu.
Lớp bên kia có ba tiền đạo đá như tổ hợp Tam Tấu Ronaldo, Bale, Benzema thủ thành Manchester Lân Mc nhanh chóng bị hạ gục trước góc chữ A.
- Mé, bọn này đá như siêu sao trời âu.
Thằng Lân vào lưới nhặt bóng ném trở lại chính giữa, bên kia ba tiền đạo thể hiện kĩ năng như múa đảo bóng lừa qua hầu hết hàng thủ, Trần Thiên Nam bị các em nó lừa bóng qua háng muốn cắm mặt chui qua luôn, hắn phải công nhận ba thằng này đá kinh thật.
"Vèo."
Quả bóng cong như quả chuối lao tới góc hiểm, thủ thành Lân Mc lần này bay như đại bàng gãy cánh may mắn hất được bóng ra ngoài, Trần Thiên Nam cùng đám trong lớp dơ ngón cái với thằng bạn vì pha cản phá thần sầu vừa rồi, trận đấu diễn ra nghiêng dần về một bên các em thể hiện kĩ năng, thằng Lân đã ướt đẫm người vì những pha cản phá bóng, mười quả siêu phẩm thì chín quả nó từ chối bàn thắng, ba thằng tiền đạo lớp các em cũng phải lắc đầu ngán ngẩm.
- Thay đổi chiến thuật chúng mày, t·ấn c·ông tổng lực.
Hội ý như trận chiến thật sự, xong xuôi anh em thay đổi vị trí dâng cao, Trần Thiên Nam chuyển qua đá trung phong cắm, thằng Khánh đẩy lên cao hơn hai bên cánh lùi về sau, nhận được bóng chuyền tới thằng Khánh xỏ bóng qua háng hậu vệ đối phương, vung chân sút một quả bắn thẳng vào trong lưới trước sự ngơ ngác không kịp phản ứng của thủ môn.
- Siuuuuuu.
Kiểu ăn mừng quen thuộc, thằng Khánh bật người lên rơi xuống vung tay ăn mừng, cả bọn đều chạy tới dơ ngón cái, tỉ số một đều cho cả hai đội, bọn con gái lớp hét ầm lên, cả các em lớp 10 cũng hét ầm lên hô tên thằng Khánh.
Lại một pha bóng bổng chuyền tới, Trần Thiên Nam làm một pha chổng xe đạp ngược vô lê xé toạc lưới đối phương, cả bọn ăn mừng hô ầm, thằng Khánh cười ý vị, Trần Thiên Nam hiểu chỉ có thể nhún vai, hắn thật sự không có chơi bẩn, cái thằng Khánh khỉ này lần nào cũng nghĩ hắn dùng dị năng mới tài chứ.
"Vèo."
Khung thành của thằng Lân bị xé toạc ra bởi một quả bóng chìm, tiền đạo đối phương tiến sát tới khung thành vung chân đá, thằng Lân đoán được hướng cũng không kịp, tỉ số nâng lên hai đều, một trận chiến khó nhọc cho cả hai đội.
Nhận được bóng Trần Thiên Nam chọc khe một cái, thằng Khánh tốc độ nhanh như chớp lao lên xuyên qua cả hàng phòng ngự đối diện với thủ môn đối phương, một pha thể hiện kĩ năng sút hụt, chân sau chạm bóng lăn qua bên cạnh thủ môn, bóng lăn vào khung thành một cách nhẹ nhàng.
- Siuuuuuu.
Trần Thiên Nam đem ánh mắt ý vị nhìn thằng Khánh, tới lượt thằng Khánh nhún vai tỏ vẻ, có thể tin không? Dĩ nhiên là không thể tin, kết thúc với tỉ số 3-2 chiến thắng thuộc về lớp 11A1.
- Haiz, bọn em thua phục, thủ môn lớp anh bắt kinh quá.
Thằng cu em trả tiền kèo nước không khỏi lắc đầu, Trần Thiên Nam gật đầu cười.
- Thủ thành Manchester City Lân Mc, thuê nó tốn không ít tiền.
Cả lớp được một chầu nước với bim bim, tới trưa về Trần Thiên Nam đã thấy chị Lạc Ảnh dựa vào xe chờ hắn, trên người mặc áo phông trắng, quần đùi trắng, chân đi đôi dép tổ ong, tóc dài đen bóng búi đuôi ngựa, bộ dạng năng động cực kỳ.
- Hi nhóc, về thôi.
Trần Thiên Nam gật đầu mở cửa xe chụi tọt vào trong, chiếc xe phóng đi trong ánh mắt kinh ngạc của những người khác, con bé Thảo chu môi nói.
- Thế mà sáng bảo đau bụng, thì ra anh Nam giả vờ giả quạ để làm màu, dấu chị em mình.
- Về nhanh con hâm này, nắng.
Thương lái xe lườm lườm em gái một cái, con bé Thảo cười hì hì nhảy lên xe cả hai phóng xe trở về, vừa về tới nhà con Thảo đã lao vào trong nhà vồ tới chỗ chị Lạc Ảnh đang cầm xoài chấm muối ăn.
- Em chào chị, em là Thảo em gái anh Nam.
Lạc Ảnh nhìn hai chị em Thương Thảo gật đầu.
- Chị là đồ đệ của ông ngoại hai đứa, chị tên Lạc Ảnh.
- Oa, chị là tinh giả chân truyền đệ tử ông ngoại?
- Ừm, giống như hai đứa thôi, hai đứa tính luôn là người của Nam sơn.
- Chị có thể bay không á?
- Không bay được, chỉ tàm tạm gọi là lướt đi thôi, không giống thằng Nam, chị còn hâm mộ nó muốn c·hết đây, tí phải bắt nó mang chị đi lượn một vòng...
Cơm nước xong xuôi Trần Thiên Nam chui tọt vào trong phòng, để các em nó dọn dẹp rửa bát, bây giờ mình đường đường là một thằng anh, bát để các em rửa, tranh rửa chúng nó cười cho, đây chỉ là suy nghĩ của hắn, còn các em nghĩ như nào hắn mặc kệ, có ý kiến hắn bẻ cổ, cắt tiền tiêu vặt luôn, hết xin xỏ.
- Dậy đưa chị đi mua đồ, nhanh nào con lợn này.
Buổi chiều Trần Thiên Nam bị chị Lạc Ảnh kéo đi mua đồ, đợt này về Việt Nam luôn, chỉ chờ một thời gian nữa tốt nghiệp, đồ đạc ném hết ở bên đó, hắn tặc lưỡi một cái, đúng là người có tiền có khác, mang mỗi cái xác về, còn lại bỏ hết.
Dẫn chị Lạc Ảnh sang thị trấn huyện bên phóng thẳng trung tâm thương mại lớn nhất mà đi.
- Đi nào nhóc.
Ném con bò màu cam của mình vào trong bãi để xe, Lạc Ảnh ôm tay Trần Thiên Nam kéo hắn đi, có không ít người nhìn hai chị em với ánh mắt ghen tị hâm mộ, đàn ông ghen tị với Trần Thiên Nam vì bên cạnh có người đẹp, còn phụ nữ ghen tị với Lạc Ảnh vì xinh đẹp, giàu có, sông sâu có đáy, lòng người không đáy, hai chị em không có quan tâm lắm tới ánh mắt của người khác nhìn mình, chung quy lại không liên quan tới cuộc đời của nhau cần gì phải để ý, mệt xác.
- Mua cái này cho con bé Anh Thư, cái này cho con bé Thảo, ừm cái này hợp với con bé Thương...
Lạc Ảnh mua một đống đồ, Trần Thiên Nam tay xách nách mang đúng với giá trị hiện tại của mình, làm cu li cho chị Lạc Ảnh, xong quay ra xoa xoa cằm nhìn Trần Thiên Nam một vòng cuối cùng kéo tới chỗ bán quần âu áo sơ mi, loại cao cấp giá cả khá đắt, chọn cho hắn một lúc ba bốn bộ, gói tất cả thanh toán trả tiền.
- Chị quên mất, thẻ của chị không dùng được ở Việt Nam.
- Để anh trả cho em, thế nào?
Bên cạnh có một người trung niên đi tới, mỉm cười dơ ra danh th·iếp với chị Lạc Ảnh, nhìn danh th·iếp Lạc Ảnh cười cười.
- Tổng giám đốc công ty xây dựng số 3, em không dám trèo cao, trả cho chú này.
Vừa xưng em xong lại trả cho chú, Trần Thiên Nam quái dị không biết chị Lạc Ảnh nhầm từ hay là cố ý nữa, người trung niên gương mặt hơi cứng lại, tấm danh th·iếp chui vào trong túi áo bởi đối phương đúc vào.
- Nhóc, điện thoại đâu, để chị quét Qr.
- Đây chị.
- Của anh chị hết 237 triệu, đã thanh toán xong để bên em xách đồ ra xe hộ anh chị.