Cụ ngoại Lê Khải mang theo một đống đồ xuất hiện ở nhà Trần Thiên Nam, ném túi đồ cho Trần Bá Hùng nói.
- Chuẩn bị dược thảo sẵn đi, tối nay thông mạch luôn, xong bố còn có chuyện phải đi, đám chắt này để hai vợ chồng con dạy, Nam Sơn chỉ có thể phát dương trong tay đám trẻ, bố không còn nhiều thời gian nữa.
Trần Bá Hùng gật đầu quay người rời đi, khẽ thở dài một hơi cảm nhận được Lê Khải không có nhiều thời gian, chỉ khoảng hai ba năm nữa liền trở về cát bụi, cường giả Khí Cảnh cao lắm sống được 120 tuổi nếu không bị nội thương nặng, Lê Khải tranh đấu với người, tham gia nhiều chuyến sinh tử hiểm cảnh, nội thương ẩn chứa trong người làm giảm đi mấy năm tuổi thọ.
Buổi tối ở trong nhà tắm, một chậu nước dược liệu lớn được Trần Bá Hùng chuẩn bị, hai chị em Thương Thảo ngồi trên nền nhà tắm, Lê Khải nhìn Trần Thiên Nam.
- Có nắm chắc không?
- Dạ có cụ, hai chị em song sinh về cơ bản cơ thể hay nội tạng, kinh mạch đều hao hao giống nhau, cháu nắm chắc tới chín mươi chín phần trăm.
Thương Thảo đều nhìn ông chú trung niên này vẻ mặt quái dị, đây lại là cụ, thế giới quan của hai người mở rộng chuyện này có thể miễn cưỡng chấp nhận, không đến nỗi sốc như Trần Thiên Nam lúc mới biết chuyện, Lê Khải gật đầu đứng ở một bên quan sát, nếu có chuyện còn kịp thời can thiệp.
- Hai đứa nhớ lời cụ dặn rồi chứ?
- Bọn em nhớ rồi anh.
- Ừm, im lặng chịu đựng, có thể sẽ đau đấy.
- Vâng anh.
Trần Thiên Nam ngồi xuống xếp bằng đặt hai tay sau lưng chị em Thương Thảo như truyền công hay chữa thương trong phim kiếm hiệp, hai đứa đều mặc áo dây lộ lưng để tay Trần Thiên Nam tiếp xúc với da thịt trực tiếp, quá trình này bị lớp ngăn cả dĩ nhiên ảnh hướng lớn tới việc Nam Thiên Chiến Giáp xâm nhập cơ thể, đều là anh em trong nhà chẳng có chút dục vọng không đúng nào.
"Phù."
Trần Thiên Nam thở phù một cái niệm lực trước tiên điều động xâm nhập cơ thể hai chị em Thương Thảo, phác họa ra đồ án kinh mạch trong đầu, sau đó bắt đầu điêu động Nam Thiên Chiến Giáp lao ra thông qua tay tiến vào thân thể hai người, lần trước sau khi Cổ Nguyệt hấp thu Nam Thiên Chiến Giáp, hắn đã thử nghiệm không ít lần khả năng ngoại phóng của chiến giáp, có thể phóng ra không quá phạm vi hai mét quanh cơ thể hắn, như vậy quá đủ, lại thêm niệm lực như một máy quét rõ ràng, việc thông mạch thậm chí còn dễ dàng hơn lần trước tự hắn thông mạch cho mình.
Lê Khải lúc này có thể nhìn thấy vật thể từ trong người Trần Thiên Nam thông qua tay chui vào cơ thể hai chị em Thương Thảo, tuy không biết đó là thứ gì nhưng không có hỏi, con người ai cũng có bí mật chỉ thuộc về riêng mình, hơn một tiếng đồng hồ Trần Thiên Nam buông tay, gương mặt đầy mồ hôi, việc này nói đơn giản thì không phải, rất tốn tinh thần.
- Xong rồi cụ.
- Ừm.
Lê Khải quay sang hai chị em Thương Thảo nói.
- Hai đứa ngồi vào chậu dược liệu, theo những gì mà cụ dạy tẩm bổ kinh mạch trước đi, xong mới tắm rửa...
Trần Thiên Nam cùng Lê Khải ra ngoài, đóng cửa lại để chị em Thương Thảo tự mình hoàn thành nốt quá trình thông mạch, tẩm bổ kinh mạch huyệt vị, gần một tiếng sau hai chị em Thương Thảo tắm rửa thay quần áo xong đi ra, cả hai vui sướng cứ sờ sờ da của mình yêu thích không thôi.
- Anh Nam nhìn này, da của em trắng mịn hơn trước nè, ôi thích quá, cảm giác cả người như được lột xác, khỏe mạnh lạ thường, em cảm giác mình có thể bê cả tảng đá to.
- Ừm, thông mạch loại bỏ tạp chất trong cơ thể dĩ nhiên là tốt hơn rồi, da dẻ quan trọng thế à? Không quan tâm cái khác trước.
- Dĩ nhiên là quan trọng chứ anh, em là con gái mà.
Hắn gõ cho con bé Thảo một cái vào chán, nhìn Thương hỏi.
- Ổn không? Có cảm giác gì khác lạ phải nói với ông bà hoặc cụ ngay.
- Vâng anh, không thấy gì không ổn, cảm giác tốt hơn trước kia, thân thể nhẹ bẫng thoải mái cực kỳ.
Trần Thiên Nam gật đầu đến lượt mình đi tắm rửa thay quần áo bỏ cả cơm tối nhảy lên giường đi ngủ, hắn mệt mỏi tinh thần uể oải cần nghỉ ngơi. Hôm sau con bé Thảo tới chiều mới kéo Trần Thiên Nam dậy.
- Dậy ăn đi anh, ngủ quá trưa rồi.
- Ừm.
Vươn người một cái, xương khớp nổ lên bôm bốp, Trần Thiên Nam bật dậy chạy đi đánh răng rửa mặt rồi vào bếp ăn, con bé Thảo vừa nấu lại nóng đồ cho hắn.
- Ăn không Thảo?
Trần Thiên Nam đưa cho con bé Thảo cái đùi gà, Thảo gật gật đầu không từ chối, hai anh em ngồi ăn giữa chiều, xong Trần Thiên Nam rửa bát đũa chạy vào phòng bật máy tính lên, dạo này lười làm việc, công việc của hắn trước kia phụ trách dần dần chuyển sang hết cho công ty, hắn không tham gia nhiều chỉ có mảng cuối kiểm tra lỗi game là hắn đảm nhiệm, Nga cũng vậy, thời gian học nhiều hơn dần dần giảm đi sự xuất hiện trong công việc, vẽ đồ họa để những người khác làm, cả hai đều lùi về phía sau ở ẩn, dù sao cả hai đều là học sinh không có quá nhiều tinh lực tham gia công việc.
Làm việc đến tối thì tắt máy tính ra ăn cơm, còn đang ăn con bé Thảo tỉnh bơ nói với ông bà.
- Mẹ cháu có em bé ông bà ạ, mẹ vừa nhắn tin cho cháu.
Trần Thiên Nam nhìn sang con bé Thương, con bé Thảo nhiều lúc không thể tin tưởng được, nhận được cái gật đầu của con bé Thương, hắn trợn mắt nói.
- Cô chú hơn bốn mươi vẫn nặn ra được đứa em nữa ha ha, chuyện vui nha.
Trần Bá Hùng vui ra mặt vỗ đùi cười.
- Ha ha tốt tốt, càng đông càng vui, nhắn cho mẹ mày bảo về nhà đi, công việc ném ở đấy, cháu tao mà có làm sao tao chặt chân cả bố mẹ mày.
- Vâng ông, để cháu nói với mẹ.
Bà nội cũng nói vào.
- Ừm gọi nó về nhà đi, để bà còn xem thuốc thang bồi bổ, thân thể mẹ cháu không còn trẻ nữa, ảnh hướng tới sức khỏe lớn lắm, cẩn thận không là có chuyện.
Hôm sau chú Sơn bị ông nội thúc dục phải đem cô Linh về nhà, nếu không ông chặt chân chú Sơn, đứng trước dâm uy của bố vợ chú Sơn nhanh chóng hoãn tất cả công việc, mang cô Linh về nhà.
- Bố mẹ.
Con bé Thảo chạy tới đỡ mẹ, tay nó thò xuống sờ sờ bụng mẹ cười hì hì hỏi.
- Em con là trai hay gái thế mẹ?
- Bố mẹ còn chưa biết, mới có làm sao mà biết được chứ con bé này.
Cô Linh cười xoa đầu con gái, bà nội Thanh Nhàn đi tới chỗ con gái nắm tay bắt mạch, gương mặt già nua lộ ra nụ cười chắc nịch nói.
- Con trai.
- Thật ạ mẹ?
Cô Linh vui mừng, hai vợ chồng sau khi sinh hai chị em Thương Thảo bác sĩ nói rất khó có con nữa, chú Sơn thương vợ không muốn sinh thêm, hai người không có biện pháp tránh thai mười mấy năm không có thêm, cả hai cứ ngỡ mọi chuyện sẽ qua ai ngờ tới về Việt Nam lại có thêm một đứa, trong mắt cả hai vợ chồng vui mừng không kiềm chế được.
- Ừm sức khỏe con không tốt ở nhà để mẹ thuốc thang bồi bổ, không là có chuyện lớn, một là con cái ảnh hưởng, hai là m·ất m·ạng không phải chuyện đùa.
- Dạ vâng mẹ.
- Báo cho hai ông bà thông gia biết chưa con?
Bà nội Thanh Nhàn hỏi chú Sơn.
- Con nói cho mẹ con rồi.
Trần Bá Hùng hừ lạnh một cái, dáng vẻ hiện rõ nét không thích, chú Sơn biết bố vợ vì sao lại như vậy chỉ biết cười khổ, Trần Thiên Nam gãi gãi mũi, hắn hiểu một chút chuyện bên nội nhà chú Sơn, hai ông bà bên đó không thích cô Linh, con trai quyết sống quyết c·hết cưới lấy, hai ông bà bên đó từ luôn mặt con trai, ông nội Trần Bá Hùng thương cô Linh nhắm mắt làm ngơ để cho hai người tự do định cư ở nước ngoài gần hai chục năm, nếu không phải việc làm ăn bên đó của cô chú có chuyện, hai người sẽ không về.