Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Chương 56: Bên Ngoài Ban Công



Còn ai có thể vào phòng làm việc của hắn được nữa chứ, chắc chắn là Lý Khiêm rồi! Hắn ta bước vào không hỏi tại sao cô lại ở đây mà chỉ nói.

Y nhi mau về phòng chuẩn bị nước ấm cho chồng!Ha.dạ!Hoạ Y có chút chột dạ, nhẹ nhàng đáp như một người vợ đảm đang, Lý Khiêm không nói thêm gì đi thẳng về phòng mình. Thật là làm cô hú vía chết đi được, cứ như ma quỷ luôn xuất hiện lúc gây cấn ấy.

Cô vừa chuẩn bị nước vào bồn tắm vừa mắng thầm trong lòng, rõ ràng còn đang giận mà bắt người ta làm này làm nọ, đúng là không nể mặt cô nha. Vừa xong, cô đã thấy hắn bước vào với thân thể cường tráng không che đậy một tất thịt nào, cái dày dày lủng lắng nằm sụi lơ giữ hai chân trông thật tục! Cảm nhận được mùi nguy hiểm

Hoạ Y tức tốc phóng như bay ra khỏi phòng tắm, để lại Lý Khiêm đứng đó cười khúc khích.

Đứng ngoài ban công lớn, làn gió mát lay động mái tóc mượt mà, ánh sáng đèn trong phòng vọng ra khiến khuôn mặt cô thêm phần mờ ảo một cách ma mị. Hoạ Y lúc này mới mở nắp hộp tinh xảo kia ra xem, hoá ra là đôi bông tai hình hoa anh đào đẹp mắt, cô thích thú chạm vào mặt cánh hoa. Thật tinh tế!

Hoạ Y bất giác sờ lên tai mình, cô chưa từng bấm lỗ tai, nên vì thế mà các cô nàng xung quanh luôn bất ngờ khi nhìn thấy, cố mấy lần Chỉ Nhược cũng rủ rê nhưng cô từ chối. Chỉ là cô cảm thấy nó vướng víu thôi chứ thật ra cũng khá thích đấy chứ.

Nhưng mà hai năm trước...Lý Khiêm mua cho ai chứ? Cô không thế không nghĩ ngợi trong lòng, lúc đó hăn dường như có vướng vào tin đồn hẹn hò với cô nàng tiểu thư Mộng Dao... thở dài một hơi, sao cô lại có cảm giác khó chịu trong lòng vậy chứ.

Mãi ngắm nghía trang sức lấp lánh, Hoạ Y không biết phía sau có một người đàn ông cao lớn xuất hiện, ôm chầm lấy cả thân hình nhỏ bé của cô, hương sữa tắm dịu nhẹ toả ra từ người đàn ông khiến nó trở thành hương thơm nam tính đặt trưng của đàn ông ám lên người cô. Hắn phả hơi thở nóng ấm vào tai cô thì thầm.

Thích không?Ơ...em..em không cố ý lấy đồ của anh đâu a! Tại nó rơi..Càng nói ngữ điệu càng nhỏ, không phải cô e dè hắn chỉ là cô có cảm giác vật nam tính phía sau đang chọc thẳng vào giữa khe mông mình, lúc này cô mới phát giác ra hắn ta chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm, thân trên để trần, tóc cũng lau khô sơ sài, Hoạ Y bị ôm đến cả người đều đỏ như tôm luộc.

Vô liêm sỉ!! Hắn ta không biết xấu hổ sao, lỡ ai nhìn thấy cảnh này cô biết giấu mặt đi đâu? Tạm gác qua chuyện hoa tai, cô né tránh những cái gặm tai từ hắn, chính chắn nói.

- Khiêm đừng bắt nạt! Sớm mặt đồ vào a, sẽ cảm!

Cảm giác ngoài trời quả là thú vị, Lý Khiêm đang âm thầm đánh giá, bàn tay to lớn của hắn bao trọn cả quai hàm của cô, hắn ta ghì chặt lại sau đó vừa mút tai đỏ hỏn vừa khàn giọng nói.

Trả lời tôi!Th..thích ạ!Bách Lý Hoạ Y gật đầu đáp, cũng không cự quậy nữa. Lúc này hắn mới buông ra, cô sờ vào mặt mình cảm giác hơi tê, âm thầm chửi mắng trong lòng nhiều chút, Hoạ Y quay mặt lại nhìn hắn, hắn ta đang cười, chỉ khác là nụ nười này có phần kỳ quái, nó giống như...chua xót? cô khó hiểu lại nhìn chiếc hộp nhỏ hỏi.



Cái này......Anh đào nhỏ!Phải! Em biết! Hình hoa đào nhưng......Hoạ Y bỗng khựng người lại, ý hắn không phải bông tai hình hoa anh đào mà anh đào nhỏ chính là....cô?!! Hoạ Y ngạc nhiên tròn xoe mắt nhìn hắn, có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng chỉ có thể nhìn hắn vậy thôi.

Lý Khiêm cũng nhìn cô, hắn không giải thích thêm, trông thấy Hoạ Y ngơ ngác như con thỏ nhỏ, hắn không kìm lòng được rải xuống mặt cô những nụ hôn trìu mến, từ mắt đến mũi đến môi, tất thảy đều hôn.

Hoạ Y nhìn thấy ánh mắt đục ngầu của hắn, tiêu cự dường như chỉ chứa đựng mình cô, Hoạ Y đủ thông minh để biết người đàn ông trước mặt đang muốn gì, nhưng hiện tại tâm trí của cô chỉ gói gọn vào món trang sức trong tay này.

Hắn lại hôn đến vùng cổ thon, một tay không tốn sức giữ chặt hai tay đang cự quậy, tay còn lại luồn vào áo xoa nắn cặp hoa tươi khiến cô run nhẹ, mi mắt hơi hoen. Cự vật không ngừng trướng lên cạ vào cặp mông đang cự quậy qua lại, hắn từ phía sau chèn ép cô như một tên xấu xa đang giở trò đồ bại với cô bé non mền.

Hắn gấp gáp đẩy cô chống đỡ lên lan can, kéo mông cô lên cao vút cho ngang với hông mình. Chiếc khăn tắm từ lâu đã yên vị trên nền gạch lạnh, hắn cầm cự vật thô cứng cách một lớp quần nhỏ đâm chọt vào lỗ hồng xinh xắn.

- Tôi muốn em!

Hoạ Y hoảng sợ bắt đầu nấc nhẹ, làm ơn! Đừng là ở đây! Cô rất sợ người khác nhìn thấy bản thân trông bộ dạng này, bộ dạng bất lực không thể ngăn hắn chèn ép, dạng chân để hắn tuỳ ý mà trêu ghẹo, chỉ biết thút thít như đứa con nít bị ức hiếp.

- Đừng làm ở đây. Xin anh đấy!

Nhìn thấy dòng lệ tuông ra hắn có chút mủi lòng, nhưng dừng lại thì không! Hắn kéo quần lớt cô bé xuống đến tận đầu gối, vật thô to xâm nhập vào cơ thể nhỏ, cảm giác khoái lạc khi từng múi thịt siết chặt lấy hắn không buông.

Hoạ Y chính thức bùng nổ bán sống bán chết mà dãy dụa, nước mắt trào dân nhưng cô không dám lớn tiếng khóc, cô sợ có ai đó vô tình nghe được sẽ chú ý đến mình. Đôi mắt ngấn lệ như hai hòn bi lấp lánh nhìn về phía hắn không rời.

Luật vua cũng chào thua lệ nàng, Lý Khiêm mủi lòng bế bổng cô vào trong, nhưng hắn không vào giường mà đặt cô ở giữa nơi nối liền ban công và phòng ngủ, một lần nữa tiến vào sâu hút.

Hoạ Y cảm giác tâm trạng hắn hôm nay không tốt, gấp gáp đến độ trực tiếp bỏ qua màng thăm dò như thường lệ

Cô bị vật thô bạo đâm rút khi miệng cửa khô ráo khiến nó đau rát chứ chẳng sung sướng gì. Đôi mắt hoá lệ sầu nhìn bầu trời sao bị nữa trần nhà che khuất, tâm trí cảm nhận trong từng nụ hôn, từng cú va chạm dường như mang theo chút giận dữ từ người bên trên, Hoạ Y biết hắn ta đang giận, nó hệt như cái lần ở ngoài vườn hoa vậy.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.