Thái độ của Hoắc Vân Tiêu như thể mình c1hẳng làm gì cả, biểu cảm trên khuôn mặt anh vừa ôn hòa vừa tao nhã, trông rất quân tử chính trực. Ngay trước mặt nhiều người trong phòng, anh đưa tay lên nhẹ nhàng quệt qua chóp mũi của cô vợ nhỏ, cử chỉ thân mật, mang theo sự trấn an mà người ngoài không thể biết được.
Trái tim của Tần Nguyễn chậm rãi trở về chỗ cũ, cô lắc lắc cánh tay của Hoắc Vân Tiêu, trên mặt tươi cười ngọt ngào: “Anh ba, em xin cam đoan đây là lần cuối cùng, sau này tuyệt đối sẽ không để cho anh phải lo lắng nữa.” Hoắc Vân Tiêu cất giọng nói trầm thấp của mình lên, và nói một cách logic: “Trên đường tới đây tôi đã hỏi rõ ràng mọi chuyện rồi. Tổ chức Hắc Dực mở cuộc họp khẩn cấp trên trang web Black Mandala, nhưng bọn họ lại quên thiết lập điều kiện chỉ cho hội viên cấp cao mới được vào. Mấy người Nguyễn Nguyễn vô tình bước vào cuộc họp và chỉ vài phút sau thì thoát ra. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi này, đã có khoảng 50 thành viên từ khắp nơi trên thế giới tiến vào phòng họp. Trong sự kiện lần này, tôi xin lấy danh dự nhà họ Hoắc ra đảm bảo, Nguyễn Nguyễn chắc chắn không có khả năng hợp tác với tổ chức Hắc Dực.”
Săn chim cắt nhếch môi, thiếu tự tin nói: “Tam gia, chuyện này chúng tôi cần phải điều tra kỹ càng. Chúng tôi được phái tới đây, không thể tay không trở về.” Anh ôm lấy vai Tần Nguyễn và ôm cô vào trong ngực, sau đó nhìn về phía Cố Minh Yến và Săn chim cắt.
Vẻ mặt hai người bình tĩnh, nhưng trong mắt vẫn có chút chán nản vì chưa hoàn thành nhiệm vụ. Trong lòng cô bỗng có một cảm giác hơi bất an không thể giả7i thích được, đó là sự nhạy cảm với nguy hiểm.
Tần Nguyễn vô thức gật đầu, lên tiếng đảm bảo: “Lần sau gặp phải người nào bắt nạt em, em n2hất định sẽ tìm anh ba giúp em hả giận.” “Để tôi đi làm!”
Săn chim cắt đứng ra, hắn ta muốn lập tức trở về Nội Các. “Em cũng đi!”
Cố Minh Yến cũng đứng ra, anh ta âm thầm trừng mắt với Săn chim cắt. Những người khác có thể nghe không hiểu, nhưng anh ta, một người đã theo dõi Hắc Dực trong nhiều năm, rất nhanh đã dịch đoạn âm thanh được ghi lại.
Anh trợ lý trẻ tuổi đứng bên cạnh đọc lướt qua bản dịch, anh ta kinh ngạc nói: “Nước Bắc Anh?!” Người đàn ông trung niên thở dài một hơi, nghiến răng nói: “Nghe nội dung nói chuyện của bọn họ thì địa điểm tổ chức đã được quyết định là ở nước Bắc Anh.”
Cố Minh Yến trầm tư: “Cuộc họp lần này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn chúng sẽ không thay đổi kế hoạch chứ?” Trong đôi mắt sâu thẳm của anh có một chút nhiệt độ, anh nghiêm túc gật đầu: “Chắc chắn là có, vì để tránh cho các cậu khó làm, cũng vì sự trong sạch của bản thân Nguyễn Nguyễn, lúc đến đây tôi có mời kỹ thuật viên của cục tình báo tới.”
Nói xong, anh giơ tay cho ám vệ ở phía sau. Kha Di Minh cố gắng đè nén cảm xúc khiếp đảm chỉ muốn trốn dưới bàn máy vi tính của mình.
Cậu ta chỉ vào chiếc máy vi tính ở bên cạnh, và lo lắng nhìn người đàn ông trung niên: “Vừa nãy chúng tôi không cẩn thận tiến vào cuộc họp của tổ chức hắc hắc gì đó, mặc dù nghe không hiểu bọn họ nói bằng ngôn ngữ gì, nhưng tôi đã ghi âm lại, nội dung bọn họ trao đổi đều đang nằm trong máy vi tính của tôi.” Rốt cuộc là ai bắt nạt ai vậy.
Trước đó, Tần Nguyễn đã đánh nhau với mấy chục thành viên ưu tú đã trải qua quá trình huấn luyện Địa Ngục. Hoắc Vân Tiêu lạnh lùng nói với hai người đang đến gần: “Tôi tin tưởng nếu các anh đã có thể chặn được tin tức vợ tôi trở thành nghi phạm phản quốc, thì cũng có thể giúp cô ấy chứng minh mình trong sạch, đúng không?”
Người đàn ông trung niên cứng rắn gật đầu: “Tam gia, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.” Đến Tam gia cũng không gọi nữa, mà ngọt ngào gọi anh ba.
Bản năng sinh tồn của Tần Nguyễn0 online, rõ ràng cô biết lúc này mình nên nói cái gì, chọn lựa cái mà đối phương thích nghe, tuyệt đối sẽ không sai được. Cậu ta giơ tay lên, run giọng, nói: “Tôi, tôi có lời muốn nói.”
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cậu ta. Hoắc Vân Tiêu đè xuống cảm xúc không vui đang mơ hồ nổi lên, nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Tần Nguyễn gọi mình là anh ba, mọi cảm xúc không vui đều biến mất trong nháy mắt.
Môi anh nở nụ cười dịu dàng nhìn Tần Nguyễn, anh hơi nhướng mày: “Lúc này miệng ngọt nhỉ.” Hắn ta tuyệt đối sẽ không ở ngay trước mặt Hoắc Tam gia nói muốn mang Tần Nguyễn đi giao nhiệm vụ.
Hoắc Vân Tiêu thấp giọng cười một tiếng. Người đàn ông trung niên không nhìn thấy người đứng bên trái của mình, ông ta quay đầu về phía Cố Minh Yến và Săn chim cắt đang đứng bên phải, rồi trầm giọng, nói: “Bọn họ đang chuẩn bị thử nghiệm một loại vũ khí kiểu mới tại một thành phố nào đó ở Bắc Anh, và nó sẽ gây ra một thảm họa tội ác hủy diệt toàn bộ sinh linh trong thành phố đó!”
Săn chim cắt và Cố Minh Yến tức giận tái mặt, Săn chim cắt lạnh giọng hỏi: “Tin tức là thật à?” Trong con ngươi của Hoắc Vân Tiêu hiện lên sự hờ hững, giọng điệu của anh hơi lạnh, anh nói: “Hy vọng các anh sẽ không làm tôi thất vọng.”
Đúng lúc này, Kha Di Minh đang co rúm người trước bàn làm việc lại đột nhiên đứng dậy. Tần Nguyễn hơi nghiêng đầu, muốn nhìn rõ nội dung trên màn hình máy vi tính.
Hoắc Vân Tiêu biết cô lo lắng cái gì, bèn nắm tay cô đi qua. Đạt được lời cam đoan và lấy lòng của Tần Nguyễn, Hoắc Vân Tiêu rất hài lòng.
Cho dù anh biết thừa, giờ Tần Nguyễn nói đồng ý thế thôi, chứ lần sau là 100% vẫn sẽ tái phạm, nhưng nụ cười trên mặt anh không hề giảm, sâu trong đáy mắt cũng toát ra một tia dung túng chiều chuộng. Hơn mười ám vệ người đầy sát khí lần lượt tránh người sang một bên, để lộ ra hai người đàn ông mặc đồng phục đứng ở phía sau.
Đó là đội trưởng chịu trách nhiệm giám sát tổ chức Hắc Dực, và người thanh niên đã phát hiện Kha Di Minh tiến vào phòng họp của tổ chức đó. Trong mắt Hoắc Vân Tiêu nổi lên giông bão, ngoài miệng lại chậm rãi nói: “Cậu muốn mang cái gì trở về?”
Săn chim cắt dò hỏi: “Tam thiếu phu nhân có bằng chứng vô tội không?” Anh đưa tay lên sờ đầu của Tần Nguyễn, g2iống như đối xử với một đứa trẻ khiến anh phải lo lắng vậy: “Giờ mới biết sợ sao?”
Tần Nguyễn ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của7 người đàn ông trước mặt, lại nhớ tới đôi môi mỏng mang theo nụ cười đầy ẩn ý. Cố Minh Yến và Săn chim cắt dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Hoắc Vân Tiêu, Tam gia thật sự hiểu rõ cô vợ nhỏ của anh sao.
Thấy cách thức đối đãi của anh với Tần Nguyễn, giống như coi cô thành một cô gái nhỏ yếu đuối không thể tự lo cho bản thân vậy. Người đàn ông trung niên nghe vậy thì hai mắt sáng lên.
Anh ta nhanh chóng lao đến bàn máy tính của Kha Di Minh, nhận được sự chủ động phối hợp của cậu ta, họ đã tìm thấy nội dung cuộc nói chuyện trong phòng họp của Hắc Dực. Đừng tưởng anh ta không biết thằng cha này đang muốn “chạy án” nhé.
Hôm nay Hoắc Tam gia tới đây là để tìm lại mặt mũi thay cho vợ mình, anh tuyệt đối sẽ không xử lý nhẹ nhàng như vậy đâu.