Ánh đèn mờ nhạt vì động tĩnh này cũng lập lòe mấy lần, kèm theo tiến leng keng khi bánh của con tàu lăn trên đường ray, tự dưng sinh ra mấy phần ngột ngạt.
Mà vòng tay kề sát trên da đột nhiên tỏa nhiệt, Ngũ Hạ Cửu nâng lên, trước mắt cậu liền hiện lên một cái màn hình trôi nổi__
“ Nếu mọi người muốn đạt được vé tàu có thời gian dài hơn, cần phải tiến hành tìm hiểu, bổ sung thông tin khuyết thiếu tại Xa Hạ Thế Giới.”
“Căn cứ vào trình độ bổ sung thông tin, vòng tay sẽ phán định đưa ra loại vé gì.”
“Đương nhiên, nếu bổ sung thông tin ngoài danh ngạch có thể lấy thêm được thời gian thưởng, ví dụ như một giờ, hai giờ… một ngày, hai ngày…”
“Nếu Xa Hạ Thế Giới là nơi không biết sẽ khủng bổ và kinh dị thế nào, sinh tồn khó khăn, bước vào trong đó… Hơi không chú ý sẽ bỏ mạng.”
Muốn đạt được vé tàu sao có thể dễ dàng.
Người đàn ông gật đầu:
“Không sai.”
Sắc mặt những người còn lại đổi tới đổi lui, nghe vậy liền trắng bệch như nhau.
Hoàng Nha liếc nhìn Ngũ Hạ Cửu một cái.
“Thế, thế loại thứ hai thì sao?”
Cô gái hỏi.
Người đàn ông:
“Muốn xuất hiện đạo cụ phải dựa vào vận may, chỉ có thể gặp không thể cưỡng cầu.”
“Đạo cụ phân theo cấp bậc khác nhau, từ cao xuống thấp theo thứa tự là S+, S, A, B, C, D, cấp E, có lúc ở Xa Hạ Thế Giới đến cái đạo cụ cấp E cũng không thể nhìn thấy.”
“Mà mỗi khi một đạo cụ xuất hiện, bên cạnh nhất định kèm theo một tấm vé tàu, nhưng mà…”
Lúc này Hoàng Nha mất kiên nhẫn ngắt lời:
“Được rồi, cần gì nói nhiều như vậy.”
“Chờ bọn họ gặp phải sẽ tự nhiên hiểu rõ thôi, huống chi, còn chưa chắc bọn họ có thế sống sót ở Xa Hạ Thế Giới qua ngày đầu tiên hay không đâu."”
Vẽ mặt chàng trai trẻ ăn mặc thời thượng không khỏi lộ ra tức giận và không vui, nhưng lại không dám há mồm nói gì cả.
Người đàn ông có biệt danh "Chủ quản" không nói nữa.
Lần thứ hai bên trong đoàn xe chỉ còn tiếng ‘leng keng’ tẻ nhạt có quy luật khi đoàn tàu chạy.