Vì có giao hữu hôn ước từ trước, nên từ khi sinh ra Đoàn Nhi đã được định sẵn thân phận là hoàng hậu, chưa cai sữa đã bị đem vào hoàng cung để gần gũi với thái tử. Mà thái tử Hứa Tiêu Nhiên năm tuổi trầm ổn lễ độ, toàn thân như trúc xanh cao ngất, thanh lãnh nhưng lại không mất đi vẻ đáng tin cậy. Lần đầu gặp nữ nhân kia là một đứa trẻ trong nôi luôn miệng khóc đã cảm thấy chán ghét.
Thời gian hai đứa trẻ lớn lên bên nhau, Hứu Tiêu Nhiên luôn là một nam nhi có trách nhiệm, chăm sóc và bảo vệ Đoàn Nhi. Những tưởng chỉ cần đợi đến lúc Đoàn Nhi đến tuổi trưởng thành là đem nàng danh chính ngôn thuận trở thành hoàng hậu. Nhưng đến lúc ấy, khi Hứa Tiêu Nhiên đã đăng cai hoàng đế thì lại vì chủ nghĩa đại nam nhân mà liên tục tìm thêm những phi tần khác đưa vào hậu cung, dần thay lòng đổi dạ với Đoàn Nhi.
Đoàn Nhi sau nhiều lần nhẫn nhịn không chịu được liền trầm mình tự vẫn, sau đó Hứu Tiêu Nhiên vì nhận ra mình quá yêu nàng mà cũng chết theo. Hai người được trọng sinh đến thế giới mới, Đoàn Nhi dường như không nhớ gì đến đoạn quá khứ đau lòng của kiếp trước. Còn Hứa Tiêu Nhiên thì vẫn nhớ, tự cảm thấy hổ thẹn với bản thân mà quyết tâm lần trọng sinh này phải sống như một nam nhi chân chính, một lòng yêu thương và bảo vệ Đoan Nhi.