Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal

Chương 51: chương 51



Hạ Vũ theo phản xạ nhanh chóng kéo Tô Minh Hà lùi lại phía sau, ánh đèn pin rọi thẳng vào bóng người trước mặt. Dưới ánh sáng nhợt nhạt, gương mặt người đàn ông lộ ra, lạnh lẽo và đầy nguy hiểm.

"Các người là ai? Tại sao lại ở đây?" Giọng hắn vang lên trầm thấp, đầy đe dọa.

"Tôi nghĩ câu hỏi này nên để dành cho anh," Hạ Vũ đáp, giọng điềm tĩnh nhưng không kém phần cứng rắn. Tay anh siết chặt chiếc gậy baton giấu trong túi áo khoác, sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.

Người đàn ông nhếch môi cười, ánh mắt lướt qua Tô Minh Hà. "Cô Tô, quả nhiên cô dũng cảm hơn tôi tưởng.

Nhưng cô không nên đến đây, nơi này không dành cho người như cô."

"Người như tôi?" Minh Hà bước lên trước, ánh mắt không hề tỏ ra sợ hãi. "Anh nghĩ mấy trò trẻ con như gửi ảnh dọa nạt sẽ làm tôi hoảng sợ sao? Nếu anh đã muốn gặp tôi, thì giờ tôi ở đây rồi."

Người đàn ông thoáng bất ngờ, nhưng ngay lập tức bật cười lớn. "Tôi chỉ muốn cảnh cáo, nhưng xem ra cô gan hơn tôi nghĩ. Được thôi, cô muốn biết gì?"

"Người đứng sau anh là ai? Hắn muốn gì ở tôi?"

Người đàn ông im lặng một lúc, rồi chậm rãi nói: "Đáng tiếc là tôi không thể nói ra tên người đó. Nhưng hắn không chỉ nhằm vào cô mà còn cả những người xung quanh cô."

"Cả tôi?" Hạ Vũ cắt ngang, ánh mắt trở nên sắc bén.

Người đàn ông khẽ cười. "Cậu chỉ là một quân cờ. Nhưng cô ta..." Hắn chỉ vào Minh Hà. "Cô ta là con át chủ bài."

Minh Hà cảm thấy cơn lạnh chạy dọc sống lưng, nhưng khuôn mặt vẫn giữ vẻ bình thản. "Vậy tại sao không ra tay trực tiếp mà phải dùng đến những trò hèn hạ này?"

"Hắn muốn cô tự hủy hoại mình. Một ngôi sao đầy tai tiếng và một vụ bê bối đủ để kéo cô xuống đáy vực. Nhưng cô lại giỏi xoay sở hơn hắn nghĩ."

Không đợi người đàn ông nói hết, Hạ Vũ nhanh như chớp lao tới, dùng gậy baton quật mạnh vào cánh tay hắn.

Người đàn ông rú lên, lùi lại một bước, nhưng không hề tỏ ra sợ hãi.

"Tưởng tôi đến đây mà không có chuẩn bị sao?" Hắn gẵn giọng, rút từ trong túi áo ra một vật nhỏ, ánh sáng đỏ lóe lên.

Minh Hà lập tức nhận ra đó là thiết bị kích hoạt từ xa. "Hạ Vũ, lùi lại!"

Ngay khi cô vừa hét lên, một tiếng nổ lớn vang lên từ phía nhà xưởng bên cạnh. Mặt đất rung chuyển, bụi mù bốc lên bao phủ khắp nơi.



Người đàn ông nhân lúc hỗn loạn nhanh chóng lẩn vào bóng tối.

"Hạ Vũ, anh không sao chứ?" Minh Hà hoảng hốt hỏi, cố gắng nhìn qua lớp bụi dày đặc.

"Không sao." Anh ho mạnh, bước lại gần cô. "Chết tiệt, hắn đã trốn mất. Nhưng ít ra chúng ta cũng có thêm thông tin về mục tiêu của bọn chúng."

"Chúng sẽ không dừng lại," Minh Hà nói, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm. "Nếu đã muốn chơi, tôi sẽ không để chúng yên."

"Chúng ta nên quay về ngay. Nơi này không an toàn." Hạ Vũ kéo cô đi nhanh ra khỏi khu vực nguy hiểm.

Trở về căn hộ, Minh Hà nhận được một tin nhắn lạ trên điện thoại.

"Cô quá liều lĩnh. Đừng để trò chơi này trở thành cái bẫy giết chết cô."

Nhìn dòng chữ, cô không hề run sợ, thay vào đó là sự phẫn nộ.

"Muốn kéo tôi vào bẫy? Được thôi, tôi sẽ tự mình lật ngược ván cờ này."

Sáng hôm sau, khi ánh mặt trời vừa rọi vào cửa số, Tô Minh Hà đã ngồi trong phòng khách, trước mặt là một bảng kế hoạch chi chít những ghi chú, hình ảnh và kết nối giữa các manh mối. Cô không còn ý định chờ đợi hay phản ứng trước những nước đi của đối phương nữa. Lần này, cô sẽ là người tấn công.

Hạ Vũ bước ra từ phòng bếp, trên tay là hai tách cà phê. "Cô không định ngủ chút nào sao? Cả đêm qua tôi không thấy cô nhắm mắt."

"Tôi ngủ không nổi." Minh Hà đón lấy tách cà phê, nhấp một ngụm. "Hắn muốn chơi, tôi sẽ cho hắn thấy thế nào là trả giá."

"Cô định làm gì? Chúng ta vẫn chưa biết đủ về bọn chúng."

"Chúng ta biết một điều: Chúng muốn hủy hoại tôi bằng cách khiến công chúng quay lưng. Vậy thì, tôi sẽ tạo cơ hội để chúng lộ mặt trước ánh sáng."

"Ý cô là sao?"

Minh Hà cười nhạt, ánh mắt lóe lên sự sắc sảo. "Tôi sẽ tổ chức một buổi họp báo lớn, công khai trả lời tất cả những tin đồn, cả về vụ tai tiếng trước đây. Khi chúng nghĩ tôi đang rơi vào thế yếu nhất, chúng sẽ không cưỡng lại được mà ra tay."

Hạ Vũ nhíu mày, rõ ràng không hài lòng với kế hoạch này. "Cô đang tự biến mình thành mồi nhử."

"Đôi khi, để bắt được kẻ săn mồi, mồi nhử phải biết cách tỏa sáng."



Ba ngày sau, buổi họp báo diễn ra trong sự mong chờ của truyền thông. Đây là lần đầu tiên Tô Minh Hà đối diện trực tiếp với báo giới kể từ khi hàng loạt scandal bủa vây cô.

Hạ Vũ đứng ở hậu trường, ánh mắt không rời khỏi Minh Hà. Hôm nay cô diện một bộ váy đen thanh lịch, thần thái tự tin nhưng không kém phần mạnh mẽ. Dù anh đã quen với vẻ ngoài nổi bật của cô, nhưng vẫn không khỏi ấn tượng trước khí chất bức người này.

Cô ngồi xuống ghế trung tâm, nụ cười nhẹ nhàng trên môi. Những ánh đèn flash liên tục chớp sáng, hàng loạt câu hỏi dồn dập vang lên:

"Cô Tô, cô có lời giải thích gì về những bức ảnh gần đây?"

"Liệu scandal lần này có ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô không?"

"Có tin đồn rằng cô liên quan đến các giao dịch mờ ám trong ngành giải trí, cô nói sao về điều này?"

Minh Hà giơ tay ra hiệu, khiến cả căn phòng im bặt.

"Tôi biết rằng thời gian qua đã có rất nhiều tin đồn xoay quanh tôi, từ scandal tình cảm đến những lời buộc tội không căn cứ. Hôm nay, tôi sẽ làm rõ tất cả."

Màn hình lớn phía sau cô bật lên, chiếu lại những hình ảnh từng gây xôn xao. Nhưng ngay khi mọi người nghĩ rằng cô sẽ biện minh, Minh Hà lại làm một việc không ai ngờ tới:

"Đây không phải sự thật," cô nói, giọng điềm tĩnh nhưng dứt khoát. "Tất cả những bức ảnh này đều đã bị chỉnh sửa. Tôi có đủ bằng chứng để chứng minh rằng mình không liên quan đến bất kỳ cáo buộc nào."

Cô quay sang màn hình, trình chiếu những tài liệu và kết quả giám định từ các chuyên gia. Mỗi bằng chứng đều được chuẩn bị kỹ lưỡng, không để lại bất kỳ lỗ hổng nào cho kẻ địch lợi dụng.

Phía sau cánh gà, Hạ Vũ chú ý thấy một người đàn ông lạ mặt đang lén lút tiến lại gần sân khấu. Anh lập tức cảnh giác, ra hiệu cho nhân viên an ninh.

Người đàn ông vừa rút một vật gì đó từ trong áo khoác thì bị Hạ Vũ tóm gọn. Lực kéo mạnh đến mức hắn ta không kịp phản kháng, làm rơi xuống một thiết bị điện tử nhỏ.

"Cố gắng can thiệp tín hiệu trực tiếp à?" Hạ Vũ nhếch môi cười lạnh, mắt nhìn chằm chằm vào kẻ lạ mặt.

Hắn ta vùng vẫy, nhưng không thoát được. Nhân viên an ninh nhanh chóng khống chế hắn, lôi ra khỏi khán phòng.

Trên sân khấu, Minh Hà vẫn điềm nhiên kết thúc bài phát biểu của mình. Không ai biết rằng, trong hậu trường, một trận đối đầu nguy hiểm vừa được Hạ Vũ xử lý gọn ghẽ.

Khi buổi họp báo kết thúc, Hạ Vũ bước tới bên cô. "Cô không làm tôi thất vọng, nhưng chuyện này chưa kết thúc đâu. Hắn đã bắt đầu lộ diện."

"Còn tôi," Minh Hà nói, ánh mắt sáng ngời, "cũng đã sẵn sàng cho bước tiếp theo.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.